Trong quá khứ, Manchester United từng sở hữu cặp đôi HLV – đội trưởng mang tính biểu tượng: Sir Alex Ferguson và Roy Keane. Một người thét ra lửa, ngôi sao lớn cỡ nào cũng phải cúi đầu. Một người là thủ lĩnh máu lửa, nhìn mặt là đồng đội yên tâm chiến đấu, đối thủ thì chùn chân. Nhưng ở Old Trafford hiện tại, hình ảnh ấy bị thay thế bằng cặp Amorim – Bruno Fernandes: một HLV bị chê “ẻo lả”, một đội trưởng để lại dấu ấn ở những pha lèm bèm với trọng tài hơn là truyền lửa cho đồng đội.
Amorim – HLV né tránh áp lực
Trận Brentford 3-1 MU ngày 27/9 là ví dụ điển hình. Ở phút 71, Bruno Fernandes đứng trước cơ hội gỡ hòa 2-2 trên chấm 11m. Nhưng khi đội trưởng MU thực hiện cú sút, ống kính máy quay bắt được khoảnh khắc Amorim quay đi, không dám nhìn. Đây không phải chung kết Champions League, mà chỉ là vòng 6 Ngoại hạng Anh, thế nhưng HLV vẫn chọn né tránh thay vì đối diện. Sau trận, chính Amorim thừa nhận đội bóng “thiếu bản lĩnh, thiếu kiểm soát và đá đúng cái Brentford muốn”. Báo chí Anh gọi MU của ông là “quá hiền, thiếu khí chất để tranh đua”, chưa từng thắng 2 trận liên tiếp ở Premier League kể từ khi Amorim nắm quyền.
Bruno Fernandes – đội trưởng hay "lèm bèm"
Nếu Amorim yếu bóng vía ngoài đường biên, thì Bruno lại gây thất vọng trên sân. Cú phạt đền hỏng trước Brentford là bước ngoặt khiến MU sụp đổ. Nhưng đó không phải vấn đề duy nhất. Trong nhiều mùa qua, Bruno bị chỉ trích hay kêu ca, lèm bèm với trọng tài, thiếu hình ảnh thủ lĩnh biết khích lệ đồng đội. Từ việc nhận thẻ đỏ, phản ứng thái quá, đến lối chơi mất bình tĩnh trong các trận cầu lớn, Bruno càng ngày càng gây tranh cãi về tư thế đội trưởng MU.
Ferguson – Keane: Chuẩn mực thép một thời
Để thấy rõ sự đối lập, hãy nhớ lại chuẩn mực “thép” mà Ferguson – Keane từng tạo ra:
Sir Alex Ferguson: nổi tiếng với biệt danh “máy sấy tóc” và những cơn thịnh nộ trong phòng thay đồ. Ông không ngại kỷ luật cả ngôi sao danh tiếng nhất. Sau trận thua Arsenal, Sir Alex đá trúng chiếc giày làm Beckham rách phía trên mắt; hai bên rạn nứt và Becks rời MU không lâu sau đó. Ruud van Nistelrooy xô xát với Cristiano Ronaldo trên sân tập, anh bị gạt khỏi đội hình và bán cho Real Madrid mùa hè 2006. Jaap Stam xuất bản tự truyện và ngay lập tức bị bán sang Lazio năm 2001.
Roy Keane: hiện thân của máu lửa và bản lĩnh. Ở bán kết Champions League 1999 gặp Juventus, Keane nhận thẻ vàng sẽ bị treo giò chung kết, nhưng vẫn chơi trận để đời, dẫn dắt màn ngược dòng ngay tại Turin. Ferguson gọi đó là “màn trình diễn cống hiến nhất” ông từng thấy – đội trưởng nâng chuẩn toàn đội bằng tinh thần chiến đấu.
Khí chất thủ lĩnh: Sự kiện đường hầm Highbury năm 2005 trở thành huyền thoại. Khi Patrick Vieira gây hấn Gary Neville, Keane lập tức lao vào, sẵn sàng đối đầu để bảo vệ đồng đội. Khoảnh khắc ấy thể hiện uy lực của một đội trưởng mà chỉ cần ánh mắt cũng khiến đối thủ chùn bước.
Từ “thép” đến “mềm” – vì sao MU sa sút?
MU không chỉ thua trên bảng tỷ số, bảng xếp hạng, mà còn thua trong tư thế lãnh đạo. Trong khi quá khứ có Ferguson – Keane là cặp đôi “thét ra lửa”, thì hiện tại lại là Amorim – Bruno với hình ảnh “mềm yếu, ẻo lả”. Nếu MU muốn trở lại bản sắc “quỷ dữ” thực sự, họ cần thay đổi tận gốc bộ đôi đầu tàu, khôi phục chuẩn mực kỷ luật và khí chất chiến đấu đã từng làm nên huyền thoại.