Trong bóng đá, khởi đầu ấn tượng chưa bao giờ là thước đo cho cả một mùa giải. Manchester United vừa cho thấy sự tươi mới dưới thời Ruben Amorim trong trận mở màn gặp Arsenal, khiến không ít người tin rằng Quỷ đỏ đã sẵn sàng trở lại mạnh mẽ cho chặng đường sắp tới. Nhưng lịch sử gần đây của MU cũng cho thấy một thực tế phũ phàng: họ có thể khởi đầu đầy hứng khởi, rồi dần sa sút theo thời gian. Bởi vậy, câu chuyện về MU lúc này không chỉ là những điểm sáng tức thời, mà còn là dấu hỏi lớn: liệu họ sẽ duy trì được sự hừng hực ấy đến cuối mùa, hay lại rơi vào kịch bản càng đá càng kém đi như mọi năm?
MU dù thua nhưng đã có dấu hiệu khởi sắc hơn về nhiều mặt
Câu nói “MU – đường dài mới biết ngựa lởm” nghe có vẻ chua chát, nhưng lại phản ánh khá chính xác tình cảnh của Quỷ đỏ hiện nay. Trận mở màn gặp Arsenal cho thấy nhiều điểm khởi sắc: MU cầm bóng tới 61%, tung ra 22 cú sút (so với 11 của đối thủ) và pressing hiệu quả hơn mùa trước. HLV Ruben Amorim thậm chí tự tin khẳng định đội bóng của ông “có thể thắng bất kỳ đối thủ nào ở Premier League”. Tuy nhiên, vấn đề nằm ở chỗ: MU có thể giữ phong độ ấy bao lâu, và thắng bằng cách nào?
Điểm sáng rõ nhất đến từ cách MU triển khai bóng. Bộ đôi tân binh Matheus Cunha và Bryan Mbeumo tạo ra nhiều đột biến ở hai biên, khiến Arsenal phải thường xuyên lùi sâu. Trung tuyến với Casemiro cũng giữ được nhịp pressing tốt, giúp MU thoát pressing và tổ chức tấn công đa dạng hơn. Tuy nhiên, thống kê về chỉ số bàn thắng kỳ vọng (xG) chỉ dừng ở mức 1,6, cho thấy dù sút nhiều nhưng chất lượng cơ hội vẫn thấp, phần lớn dứt điểm từ góc hẹp hoặc trong thế bị kèm.
Những điểm yếu cố hữu vẫn xuất hiện với Quỷ đỏ
Vấn đề lớn lại xuất hiện ở hệ thống phòng ngự. Bàn thua duy nhất của trận đến từ tình huống cố định khi thủ môn Altay Bayindir xử lý lỗi quả phạt góc để Calafiori đánh đầu ghi bàn. Đây không phải hiện tượng mới, mà lặp lại từ mùa trước: MU để thủng lưới tới 15 bàn từ tình huống cố định ở Premier League 2024/25, cao hơn trung bình giải đấu (11 bàn). Điều này chứng minh điểm yếu cố hữu vẫn chưa được cải thiện.
Khung gỗ vì thế trở thành điểm nóng nhất. Nhiều chuyên gia như Gary Neville và Wayne Rooney khẳng định MU cần ngay lập tức mang về một thủ môn đẳng cấp, với các lựa chọn được nhắc đến là Emiliano Martínez (Aston Villa) hoặc Gianluigi Donnarumma (PSG). Đây không chỉ là bài toán nhân sự, mà còn liên quan đến tâm lý: một thủ môn chắc chắn sẽ giúp hàng thủ dám dâng cao, tuyến giữa có thể tự tin cầm bóng triển khai lối chơi, và cả đội hình ổn định hơn. Nếu tiếp tục “chắp vá” ở vị trí này, MU khó tránh khỏi kịch bản “càng đá càng đuối”.
Kịch bản "càng đá càng tệ" có một lần nữa lặp lại với MU?
Nhìn vào dữ liệu quá khứ, nỗi lo đó càng có cơ sở. Ở mùa 2024/25, MU chỉ giành 42 điểm, đứng tận thứ 15 – thành tích tệ nhất của câu lạc bộ ở kỷ nguyên Premier League. Thống kê cho thấy họ thường khởi đầu không tệ, nhưng càng vào giữa và cuối mùa thì phong độ càng sa sút. Hiệu suất bàn thắng giảm từ trung bình 1,4 bàn/trận xuống chỉ còn 0,9 bàn/trận ở giai đoạn lượt về, còn tỷ lệ giữ sạch lưới cũng rớt xuống dưới 20%. Nếu những vấn đề cố hữu này không được giải quyết, nguy cơ lặp lại “vết xe đổ” là hoàn toàn có thể.
Tóm lại, MU của Amorim ở trận đấu với Arsenal đã qua đã để lại ấn tượng tích cực với tinh thần mới, pressing tốt hơn và lối chơi đa dạng hơn. Nhưng để biến tuyên bố “có thể thắng mọi đối thủ” thành hiện thực, họ cần ba yếu tố: cải thiện khả năng tận dụng cơ hội, giải quyết dứt điểm khâu phòng ngự cố định, và đặc biệt là mang về một thủ môn đáng tin cậy. Nếu không, “đường dài” sẽ lại chứng minh một sự thật quen thuộc: MU thường khởi đầu hừng hực, nhưng càng đá càng đuối, và cuối cùng chỉ là… “ngựa lởm” mà thôi.