Sắm Adeyemi, MU sẽ bật "chế độ hủy diệt" của Sesko?

Kobbie Mainoo trở lại, nhưng niềm vui có kéo dài được lâu?

Rodri đi, Bellingham đến: Man City và Real Madrid sẽ có vụ trao đổi gây chấn động?

Vũ Dân

Mất Mbeumo, Amorim chặn đứng cơ hội rời MU của Zirkzee ngay trong tháng 1

Khát vọng ra sân và áp lực cạnh tranh
Trong khi Manchester United đang tận hưởng chuỗi trận bất bại, tiền đạo Joshua Zirkzee lại đối mặt với tình cảnh trái ngược. Kể từ đầu mùa, anh chỉ được ra sân 4 lần trong 11 vòng đấu tại Premier League 2025/26, một con số quá khiêm tốn so với kỳ vọng khi chuyển đến từ Bologna với giá 36,5 triệu bảng. Thành tích 7 bàn thắng và 3 kiến tạo sau 54 trận trên mọi đấu trường chưa đủ để thuyết phục ban huấn luyện trao cho anh nhiều cơ hội hơn.

Nguyện vọng rời Old Trafford và phản ứng của ban lãnh đạo
Trước tình hình bấp bênh, Zirkzee đã thẳng thắn bày tỏ mong muốn ra đi trong kỳ chuyển nhượng mùa Đông, với hy vọng được thi đấu thường xuyên để nuôi hy vọng góp mặt tại World Cup 2026 cùng đội tuyển Hà Lan. Anh chia sẻ với lãnh đạo MU: “Tôi cần được ra sân nhiều hơn để chứng minh năng lực và giành suất dự World Cup.” Tuy nhiên, ban lãnh đạo Quỷ đỏ đã từ chối yêu cầu này, nhấn mạnh rằng anh không được phép rời CLB vào tháng 1 tới.

Chiến lược giữ người của huấn luyện viên Amorim
Quyết định giữ lại Zirkzee xuất phát từ yêu cầu của huấn luyện viên Amorim, khi MU sẽ thiếu vắng Mbeumo, Amad Diallo và Mazraoui do họ tham dự CAN 2025. Trong bối cảnh lực lượng mỏng, Zirkzee trở thành phương án dự phòng quan trọng. Dù chưa đá chính trận nào từ tháng 4, anh vẫn nuôi hy vọng sẽ tận dụng được cơ hội khi các đồng đội vắng mặt, qua đó cứu vãn sự nghiệp tại Old Trafford.

0
593 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu
Chọn hình ảnh
Chọn ảnh từ thư viện
Chọn cảm xúc
Nhấn gửi

Bạn cũng sẽ thích

Chân Gỗ

Thực tế khắc nghiệt tại Etihad
Dù được Pep Guardiola đưa trở lại sân Etihad với nhiều kỳ vọng, James Trafford nhanh chóng nhận ra rằng cơ hội bắt chính tại Manchester City ngày càng xa vời. Sự xuất hiện của Gianluigi Donnarumma – bản hợp đồng đình đám từ Paris Saint-Germain – đã củng cố vị trí số một trong khung gỗ, đẩy Trafford xuống vai trò dự bị. Thực tế, kể từ khi trở lại, Trafford chỉ có 5 lần ra sân trên mọi đấu trường, chủ yếu ở các giải phụ như Carabao Cup, và gần như không có cơ hội tại Champions League.

Áp lực từ tham vọng cá nhân và đội tuyển quốc gia
Không chỉ gặp khó tại câu lạc bộ, Trafford còn đối diện nguy cơ bị lãng quên ở đội tuyển Anh. Anh không có tên trong danh sách triệu tập chính thức cho loạt trận quốc tế tháng 11, chỉ được gọi bổ sung khi Nick Pope chấn thương. Trớ trêu thay, Newcastle – đội từng muốn chiêu mộ Trafford để cạnh tranh với Pope – lại phải chuyển hướng sang Aaron Ramsdale khi Man City kích hoạt điều khoản mua lại. Theo nguồn tin từ Manchester Evening News, nếu muốn góp mặt tại World Cup mùa hè năm sau, Trafford buộc phải cân nhắc rời Man City ngay trong kỳ chuyển nhượng tháng Một. Đây là quyết định khó khăn nhưng cần thiết để cứu vãn sự nghiệp và khẳng định bản thân.

Xem thêm
0
223 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Văn Phong

Lễ vinh danh và khoảnh khắc ý nghĩa
Trước loạt trận cuối vòng bảng ATP Finals, Carlos Alcaraz đã chính thức được ATP trao cúp số 1 thế giới cuối năm. Buổi lễ diễn ra trong không khí trang trọng, với sự hiện diện của gia đình và ban huấn luyện, ghi dấu một mùa giải xuất sắc của tay vợt người Tây Ban Nha. Alcaraz không giấu được cảm xúc khi chia sẻ những hình ảnh đáng nhớ này trên mạng xã hội, cho thấy sự gắn bó và hỗ trợ từ những người thân cận nhất.

Sự công nhận từ đối thủ lớn
Đáng chú ý, Jannik Sinner – đối thủ lớn của Alcaraz – đã có hành động đầy tinh thần thể thao khi gặp Alcaraz trong đường hầm trước trận đấu với Ben Shelton. Sinner đập tay và chúc mừng Alcaraz bằng câu ngắn gọn: "Bravo". Khoảnh khắc này không chỉ thể hiện sự tôn trọng giữa hai tay vợt hàng đầu mà còn cho thấy tinh thần fair-play hiếm có ở đỉnh cao thể thao.

Thành tích ấn tượng và kỳ vọng tiếp theo
2025 đánh dấu mùa giải thứ hai Alcaraz giữ ngôi số 1 chung cuộc, sau lần đầu vào năm 2022. Với 8 danh hiệu và thành tích 70 thắng – 8 thua, Alcaraz tiếp tục duy trì phong độ đỉnh cao, tiến vào bán kết ATP Finals mà không để thua trận nào. Anh sẽ đối đầu Felix Auger-Aliassime để tranh vé vào chung kết, hứa hẹn những trận cầu đỉnh cao phía trước.

Xem thêm
0
101 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Thanh Hải

Diễn biến căng thẳng trên sân Aviva

Trận đấu giữa Bồ Đào Nha và CH Ireland tại vòng loại World Cup 2026 đã trở thành tâm điểm chú ý khi Cristiano Ronaldo nhận thẻ đỏ đầu tiên trong màu áo tuyển quốc gia. Dưới sức ép từ khán đài sân Aviva, Ronaldo đã không giữ được bình tĩnh ở phút 59 khi bị trung vệ Dara O’Shea kèm chặt trong vòng cấm. Anh vung cùi chỏ để thoát khỏi sự đeo bám, khiến O’Shea ngã xuống sân. Ban đầu, trọng tài Glenn Nyberg chỉ rút thẻ vàng, nhưng sau khi VAR can thiệp và đề nghị xem lại tình huống, quyết định được nâng lên thành thẻ đỏ trực tiếp.

Làn sóng tranh cãi từ cộng đồng mạng và giới chuyên môn

Ngay sau trận đấu, mạng xã hội bùng nổ với nhiều video từ góc quay của khán giả, cho thấy O’Shea đã kéo áo Ronaldo trước khi bị vung cùi chỏ. Nhiều người dùng X cho rằng Ronaldo chỉ phản ứng để thoát khỏi đối thủ, không đáng bị truất quyền thi đấu. MC Piers Morgan cũng lên tiếng bảo vệ Ronaldo, so sánh với tình huống tương tự của Messi nhưng không bị phạt, và nhận được hàng triệu lượt tương tác. HLV Roberto Martinez của Bồ Đào Nha nhận định: “Tình huống này đã bị phóng đại quá mức so với bản chất. Tôi khẳng định đó không phải là một cú vung cùi chỏ tấn công đối phương, mà chỉ là va chạm toàn thân.”

Góc nhìn luật và thực tiễn xử lý

Theo luật bóng đá hiện hành, hành vi vung cùi chỏ luôn được xếp vào nhóm bạo lực, dù có tiếp xúc hay không. Cựu trọng tài Andy Davies phân tích: “Một khi cầu thủ cố ý thực hiện hành vi hung bạo với đối phương, ngưỡng xác định hành vi bạo lực thường thấp hơn. Đây rõ ràng là lỗi dùng chỏ của Ronaldo, bất kể điểm tiếp xúc.” Sự kiện này tiếp tục làm dấy lên tranh luận về ranh giới giữa phản ứng tự vệ và hành vi bạo lực trong bóng đá đỉnh cao.

Xem thêm
0
1,2K Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Trang Võ

Thị trường chuyển nhượng: Cơ hội và thách thức
Trước tình hình nhân sự khủng hoảng, Napoli đang tích cực tìm kiếm các phương án bổ sung cho tuyến giữa. Theo La Gazzetta dello Sport, đội bóng thành Naples đã nhắm đến Kobbie Mainoo của Manchester United. Dù Mainoo mới chỉ ra sân 138 phút trong 11 trận đầu tại Premier League mùa này và chưa phù hợp với sơ đồ 3-4-3 của Ruben Amorim, nhưng tiềm năng của tiền vệ trẻ này là điều không thể phủ nhận. Mainoo nổi bật với khả năng cầm nhịp, đi bóng và dứt điểm, và có thể phát huy tối đa nếu được đặt trong môi trường phù hợp như Serie A.

Khả năng thành công và những rào cản
Tuy nhiên, việc chiêu mộ Mainoo không hề đơn giản. Manchester United cũng đang thiếu hụt nhân sự ở tuyến giữa, khiến khả năng để Mainoo ra đi trong tháng 1 là rất thấp, trừ khi họ tìm được người thay thế. Ngoài Mainoo, Napoli còn để mắt tới Morten Frendrup của Genoa – một cầu thủ đã quen thuộc với Serie A, và Norton-Cuffy, người được xem là phương án thay thế cho Di Lorenzo ở hành lang cánh. Dù vậy, việc thuyết phục các đội bóng chủ quản nhả người vẫn là dấu hỏi lớn, và Napoli sẽ phải rất nỗ lực nếu muốn giải quyết bài toán nhân sự trước khi mùa giải bước vào giai đoạn quyết định.

Xem thêm
0
290 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Anh Tú

Đội tuyển Anh: Sức mạnh tài chính vượt trội
Theo số liệu mới nhất từ Transfermarkt ngày 14/11, đội tuyển Anh hiện là tập thể có giá trị cao nhất thế giới, lên tới 1,5 tỷ USD. Đáng chú ý, Jude Bellingham là cầu thủ đắt giá nhất của Tam Sư với mức định giá khoảng 209 triệu USD, tiếp theo là Bukayo Saka (163 triệu), Declan Rice (139 triệu), Phil Foden (93 triệu) và Harry Kane (87 triệu). Sự phân bổ giá trị này phản ánh chiều sâu lực lượng và tiềm năng phát triển của bóng đá Anh, khi các cầu thủ trẻ liên tục được định giá cao trên thị trường chuyển nhượng.

Pháp bám sát, Tây Ban Nha tụt hạng vì chấn thương
Đứng ngay sau Anh là đội tuyển Pháp với tổng giá trị 1,48 tỷ USD. Kylian Mbappe tiếp tục là ngôi sao sáng giá nhất với mức định giá ngang bằng Bellingham (209 triệu USD). Các cầu thủ trẻ như Michael Olise (151 triệu), Hugo Ekitike (99 triệu) và William Saliba (93 triệu) cũng góp phần nâng tầm giá trị Les Bleus. Trong khi đó, Tây Ban Nha tụt xuống vị trí thứ ba (1,15 tỷ USD) do Lamine Yamal – cầu thủ được định giá cao nhất thế giới (232 triệu USD) – phải rút lui vì chấn thương, cùng sự vắng mặt của Pedri và Nico Williams.

Những cái tên còn lại trong top 10
Các vị trí tiếp theo lần lượt thuộc về Brazil, Hà Lan, Italy, Bồ Đào Nha, Đức, Argentina và Bỉ. Đáng chú ý, giá trị đội hình Argentina chỉ bằng một nửa so với Anh hoặc Pháp, dù họ là nhà vô địch World Cup 2022. Điều này cho thấy giá trị chuyển nhượng không hoàn toàn phản ánh sức mạnh thực tế trên sân cỏ, mà còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác như kinh nghiệm, bản lĩnh và sự gắn kết tập thể.

Xem thêm
0
55 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Chia sẻ nổi bật