Tầm ảnh hưởng không thể thay thế
Dù đã bước sang tuổi 33 và không còn ở đỉnh cao phong độ như thời khoác áo Real Madrid, Casemiro vẫn là nhân tố then chốt trong hệ thống của huấn luyện viên Ruben Amorim tại Manchester United. Trận hòa 2-2 trước Tottenham mới đây là minh chứng rõ nét: khi Casemiro rời sân ở phút 70, “Quỷ đỏ” lập tức đánh mất quyền kiểm soát tuyến giữa, để đối thủ ghi liền hai bàn chỉ trong thời gian ngắn. Thống kê chỉ ra rằng, trong 20 bàn thua mùa này, chỉ 5 bàn đến khi Casemiro có mặt, còn lại 15 bàn xảy ra khi anh vắng mặt – con số cho thấy sự phụ thuộc lớn của United vào tiền vệ người Brazil.
Đẳng cấp và kinh nghiệm vẫn là điểm tựa
Trước khi rời sân, Casemiro đã có màn trình diễn xuất sắc: chuyền dài và tạt bóng chính xác 100%, tỷ lệ chuyền thành công 83%, cùng hàng loạt pha thu hồi, tắc bóng và phá bóng. Anh không chỉ là “máy quét” mà còn là người giữ nhịp, giúp United duy trì cấu trúc chiến thuật. Tuy nhiên, sự lệ thuộc này lại phơi bày điểm yếu lớn: thiếu phương án thay thế xứng đáng. Manuel Ugarte – người vào thay – không thể tái hiện khả năng đọc tình huống và điều phối của Casemiro.
Bài toán thay thế và tương lai của United
Ruben Amorim nhận thức rõ giới hạn về thể lực của Casemiro, và ban lãnh đạo United đã lên kế hoạch chiêu mộ tiền vệ phòng ngự mới trong hai kỳ chuyển nhượng năm 2026. Những cái tên như Carlos Baleba, Conor Gallagher, Adam Wharton hay Angelo Stiller đang được cân nhắc. Việc tìm người kế thừa Casemiro không chỉ là yêu cầu chiến thuật, mà còn là bước đi sống còn cho tương lai “Quỷ đỏ”. United cần Casemiro để chiến thắng, nhưng cũng phải học cách sống mà không phụ thuộc vào anh.