Manchester United, từng là biểu tượng của sự thành công dưới thời Sir Alex Ferguson, giờ đây lại trở thành ví dụ điển hình cho sự yếu kém trong quản lý chuyển nhượng. Kể từ sau năm 2013, chỉ duy nhất thương vụ Daniel James mang lại lợi nhuận cho "Quỷ đỏ" khi anh được mua với giá 15 triệu bảng và bán cho Leeds với 25 triệu bảng. Trong khi đó, những khoản lỗ từ các ngôi sao như Angel Di Maria hay Romelu Lukaku đã trở thành nỗi ám ảnh kéo dài hơn một thập kỷ.
Đáng chú ý, số tiền 25,7 triệu bảng thu về từ việc bán Scott McTominay cho Napoli là mức phí cao nhất mà MU nhận được từ một cầu thủ trong hơn 10 năm, nếu không tính các thương vụ lỗ vốn. Điều này càng trở nên đáng báo động khi so sánh với Liverpool hay Manchester City – những đội bóng liên tục thu về hàng chục triệu bảng nhờ chính sách chuyển nhượng thông minh và khả năng định giá cầu thủ hợp lý.
Nguyên nhân sâu xa nằm ở việc MU thường giữ cầu thủ quá lâu, gia hạn hợp đồng không hợp lý và trả lương quá cao, khiến giá trị chuyển nhượng sụt giảm nghiêm trọng. Sự xuất hiện của Jason Wilcox và Christopher Vivell dưới thời INEOS được kỳ vọng sẽ thay đổi cục diện, nhưng thử thách phía trước là không nhỏ. Kỳ chuyển nhượng sắp tới sẽ là phép thử thực sự cho khả năng "bẻ khóa" bài toán thanh lý cầu thủ của Manchester United.