Madueke bị “ném đá” dữ dội: CĐV đòi trả lại vé vì… đau mắt?

Hoàng Đức chính thức tậu căn hộ hơn 10 tỷ: Thành tựu lớn nhất năm 2025 của chàng tiền vệ tài hoa?

Gia hạn tới 2027: Simeone có đang "bất tử hóa" quyền lực tại Atletico Madrid?

Bá Thắng

Không đăng cai AFF 2026: Việt Nam đang “giấu bài” cho cuộc chơi lớn?

Sự vắng bóng đáng suy ngẫm trên bản đồ tổ chức

Liên đoàn Bóng đá Đông Nam Á (AFF) vừa chốt hạ lịch thi đấu năm 2026 với 9 giải đấu cấp độ đội tuyển quốc gia, vẽ nên một bức tranh sôi động cho bóng đá khu vực. Tuy nhiên, nhìn vào danh sách các nước chủ nhà, người hâm mộ Việt Nam không khỏi cảm thấy "hụt hẫng". Ngoại trừ ASEAN Cup (tiền thân là AFF Cup) vẫn duy trì thể thức sân nhà - sân khách, Việt Nam hoàn toàn vắng bóng trong vai trò nước chủ nhà đăng cai các giải đấu tập trung. Đây là một tín hiệu đáng suy ngẫm, bởi việc đăng cai không chỉ là lợi thế sân bãi mà còn khẳng định vị thế, năng lực tổ chức và cơ sở hạ tầng của một nền bóng đá đang muốn vươn tầm.

Thái Lan và Indonesia: Sự khẳng định vị thế và phân chia "miếng bánh"

Nhìn vào sự phân bổ, chúng ta thấy rõ cán cân đang nghiêng hẳn về hai đối trọng lớn nhất của Việt Nam. Thái Lan tiếp tục chứng tỏ họ là "anh cả" về cơ sở vật chất và sự đa dạng khi thâu tóm hầu hết các giải đấu vệ tinh: từ Futsal nữ, Futsal trẻ (U16, U19 nữ) cho đến bóng đá bãi biển. Họ đang xây dựng một hệ sinh thái bóng đá toàn diện chứ không chỉ chăm chăm vào bóng đá 11 người.

Trong khi đó, Indonesia cho thấy tham vọng cực lớn ở bóng đá trẻ khi giành quyền đăng cai cả hai giải đấu quan trọng nhất là U17 và U19 Boys’ Championship. Việc xứ vạn đảo "ôm" trọn hai giải đấu này cho thấy họ muốn tận dụng tối đa "chảo lửa" sân nhà để tạo đà tâm lý cho các lứa cầu thủ kế cận, điều họ đã làm rất tốt trong vài năm trở lại đây để lấn lướt Việt Nam ở các cấp độ trẻ.

Cánh cửa hẹp ở "ao làng" và tầm nhìn ra biển lớn

Việc Malaysia đăng cai AFF Women's Cup (dành cho nhóm dưới) không quá ảnh hưởng, nhưng việc Việt Nam "trắng tay" quyền đăng cai AFF 2026 đặt ra câu hỏi về chiến lược. Phải chăng VFF đang có một bước lùi để tính toán kỹ hơn? Thực tế, không đăng cai các giải khu vực (vốn thường bị phàn nàn về công tác tổ chức hay mặt sân ở một số nước) chưa hẳn là thảm họa.

Bóng đá Việt Nam dường như đang dồn lực cho các mục tiêu xa hơn ở cấp độ châu lục (AFC). Chúng ta vẫn còn nguyên cơ hội chạy đua đăng cai các vòng loại U17, U20 châu Á hay giải bãi biển châu Á. Nếu đánh đổi việc không tổ chức giải "ao làng" để tập trung nguồn lực nâng cấp cơ sở vật chất, chuẩn bị cho các giải đấu đẳng cấp châu Á, thì đây là một sự "biết mình biết ta" khôn ngoan. Thay vì dàn trải, việc tập trung vào chất lượng chuyên môn ở các đấu trường lớn mới là nước đi cần thiết lúc này.

0
22,5K Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Đã lưu
Chọn hình ảnh
Chọn ảnh từ thư viện
Chọn cảm xúc
Nhấn gửi

Bạn cũng sẽ thích

Nguyễn Thông

Thành tích chưa từng có trong lịch sử bóng đá Việt Nam

Năm 2025 đánh dấu một cột mốc đặc biệt khi cả 7/7 đội tuyển quốc gia Việt Nam tham dự vòng loại đều giành quyền góp mặt tại VCK châu Á ở các cấp độ và nội dung khác nhau. Từ đội tuyển nam, tuyển nữ, futsal nam, futsal nữ cho tới các đội trẻ U17, U20 và U23, tất cả đều hoàn thành mục tiêu vượt qua vòng loại. Đây là thành tích chưa từng xuất hiện trong lịch sử bóng đá Việt Nam, cho thấy sự phát triển đồng bộ hiếm hoi của cả hệ thống đội tuyển quốc gia.

Nếu đặt trong bối cảnh khu vực Đông Nam Á, thành tích này càng có ý nghĩa khi Việt Nam là một trong số rất ít quốc gia duy trì được sự hiện diện ổn định ở hầu hết các sân chơi châu lục. Không còn là hiện tượng đơn lẻ hay thành công mang tính thời điểm, việc nhiều đội tuyển cùng lúc góp mặt ở VCK châu Á phản ánh rõ nét bước tiến về chiều rộng, đặc biệt ở các tuyến trẻ và bóng đá nữ, futsal.

Hiệu ứng lan tỏa từ thành công của đội tuyển nam

Một trong những cú hích tinh thần quan trọng đến từ chiến thắng của đội tuyển Việt Nam tại chung kết lượt về ASEAN Cup 2024 trên đất Thái Lan. Đây không chỉ là danh hiệu khu vực, mà còn là lời khẳng định mạnh mẽ về bản lĩnh thi đấu trong những trận cầu áp lực cao, ngay trên sân đối thủ lớn nhất Đông Nam Á. Chiến thắng ấy tạo ra hiệu ứng lan tỏa rõ rệt, tiếp thêm niềm tin cho các đội tuyển còn lại trong hệ thống.

Tinh thần đó được thể hiện rõ ở các đội tuyển futsal và bóng đá nữ. Đội futsal nữ Việt Nam, dù dừng bước ở tứ kết VCK futsal châu Á 2025, đã cho thấy sự tiến bộ đáng kể khi đối đầu sòng phẳng với những đối thủ hàng đầu như Iran hay Nhật Bản. Quan trọng hơn, kinh nghiệm tích lũy từ sân chơi châu lục đã giúp đội tuyển này bứt phá mạnh mẽ để lần đầu tiên giành HCV SEA Games 33, một cột mốc lịch sử cho futsal nữ Việt Nam. Thành công ấy cho thấy sự liên thông tích cực giữa đấu trường châu Á và khu vực, nơi mỗi giải đấu đều đóng vai trò như một bước đệm phát triển.

Nền tảng từ các đội tuyển trẻ: Tín hiệu tích cực cho tương lai

Việc các đội tuyển trẻ như U17, U20 và U23 đồng loạt giành vé dự VCK châu Á mang ý nghĩa đặc biệt quan trọng. Đây là lần hiếm hoi bóng đá Việt Nam không bị đứt gãy ở chuỗi kế thừa, khi các lứa cầu thủ trẻ liên tục được cọ xát ở môi trường cạnh tranh cao nhất của châu lục. Những giải đấu này không chỉ giúp cầu thủ nâng cao trình độ chuyên môn, mà còn rèn luyện bản lĩnh, tâm lý và khả năng thích ứng với nhịp độ thi đấu quốc tế.

Quan trọng hơn, sự hiện diện đều đặn của các đội trẻ ở VCK châu Á cho thấy công tác đào tạo và tuyển chọn đang đi đúng hướng, tạo ra nguồn cung cầu thủ ổn định cho đội tuyển quốc gia trong trung và dài hạn. Đây là yếu tố mà bóng đá Việt Nam từng thiếu trong nhiều giai đoạn trước, khi thành công của đội tuyển nam không được nối dài bằng các lứa kế cận.

Phản biện: Thành tích là động lực, nhưng ổn định mới là thước đo

Dù thành tích 7/7 đội tuyển giành vé dự VCK châu Á là niềm tự hào lớn, nhưng thách thức đặt ra là làm sao duy trì sự ổn định và phát triển bền vững. Lịch thi đấu dày đặc, áp lực thành tích gia tăng và sự chênh lệch trình độ ở sân chơi châu lục đòi hỏi một chiến lược dài hơi, thay vì chỉ trông chờ vào những giai đoạn thăng hoa ngắn hạn.

Việc các đội tuyển trẻ liên tục góp mặt ở VCK châu Á là tín hiệu tích cực, song cũng đặt ra yêu cầu phải đầu tư mạnh mẽ hơn cho hệ thống đào tạo, giải trẻ và công tác huấn luyện. Nếu không giải quyết tốt bài toán nền tảng, nguy cơ “bội thực thành tích” hoàn toàn có thể xảy ra, khi kết quả nhất thời che lấp những vấn đề cốt lõi về chiều sâu lực lượng và chất lượng giải đấu trong nước.

Tóm lại, năm 2025 có thể xem là năm bản lề, nơi bóng đá Việt Nam lần đầu tiên khẳng định vị thế toàn diện ở cấp độ châu lục. Tuy nhiên, để những con số ấn tượng không chỉ dừng lại ở thống kê, điều quan trọng nhất vẫn là biến thành công hiện tại thành động lực cho một chu kỳ phát triển ổn định, bền vững và có chiều sâu thực chất trong những năm tiếp theo.

Xem thêm
0
191 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Đăng Triệu

Vụ tai nạn kinh hoàng trên cáp treo
Tai nạn nghiêm trọng xảy ra tại khu nghỉ dưỡng trượt tuyết Savin Kuk, phía bắc Montenegro, đã cướp đi sinh mạng của Sebastian Hertner, đội trưởng câu lạc bộ ETSV Hamburg. Theo thông tin từ nhật báo Bild, khi đang tận hưởng kỳ nghỉ, chiếc ghế cáp treo mà Hertner ngồi bất ngờ tách khỏi dây cáp, va chạm mạnh với một ghế khác trên cùng tuyến. Hậu quả, Hertner rơi từ độ cao 70 mét và tử vong tại chỗ, để lại nỗi đau không nguôi cho gia đình và người hâm mộ.

Vợ của Hertner bị thương nặng
Không chỉ dừng lại ở đó, vợ của Sebastian Hertner, 30 tuổi, cũng gặp nạn nghiêm trọng. Cô bị mắc kẹt trong ghế cáp treo, chịu gãy xương đùi và chấn thương đầu. Nhờ sự can thiệp kịp thời của đội cứu hộ, cô đã được giải cứu và chuyển đến bệnh viện, hiện đang được chăm sóc đặc biệt. Tình trạng sức khỏe của cô vẫn là mối quan tâm lớn đối với gia đình và cộng đồng bóng đá.

Phản ứng từ câu lạc bộ và cộng đồng
ETSV Hamburg đã thông báo tin buồn này trên các nền tảng truyền thông xã hội, bày tỏ sự bàng hoàng và tiếc thương sâu sắc. Câu lạc bộ gửi lời chia buồn tới gia đình và những người thân yêu của Hertner, đồng thời nhấn mạnh tầm ảnh hưởng lớn lao của anh đối với đội bóng.

Hệ lụy và điều tra sau tai nạn
Sau vụ việc, khu nghỉ dưỡng Savin Kuk đã tạm thời đóng cửa để phục vụ công tác điều tra. Các nhà chức trách đang làm rõ nguyên nhân dẫn đến sự cố nghiêm trọng này, đặt ra câu hỏi về tiêu chuẩn an toàn tại các khu du lịch nổi tiếng. Bi kịch của Hertner là lời cảnh tỉnh về tầm quan trọng của việc kiểm soát chất lượng dịch vụ du lịch, đặc biệt là các hoạt động mạo hiểm.

Xem thêm
0
111 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Lê Thúy

Barca vượt trội về điểm số và hiệu suất ghi bàn

Trong năm 2025, Barcelona đã chơi 37 trận tại La Liga, giành 31 chiến thắng, 3 hòa và chỉ thua 3 trận. Họ ghi được 102 bàn thắng, thủng lưới 37 lần, đạt hiệu suất 96 điểm trên tổng số 111 điểm tối đa. Đây là thành tích cực kỳ ấn tượng, phản ánh sự ổn định và sức mạnh vượt trội của đội bóng xứ Catalunya dưới thời Hansi Flick.

Real Madrid hụt hơi trong cuộc đua

So với Barca, Real Madrid tỏ ra kém thuyết phục hơn nhiều. Đội bóng Hoàng gia chỉ giành được 86 điểm (27 thắng, 5 hòa, 6 thua), ghi 73 bàn và thủng lưới 36 lần, dù đá nhiều hơn 1 trận. Sự chênh lệch lên tới 29 bàn thắng cho thấy hàng công của Real không còn duy trì được sự sắc bén như trước, trong khi hàng thủ cũng không thực sự chắc chắn.

Những con số biết nói

Sự khác biệt về hiệu suất ghi bàn và điểm số giữa hai đội là minh chứng rõ ràng cho sự tiến bộ của Barca. Dưới thời Flick, Barca không chỉ duy trì được sự ổn định mà còn nâng tầm lối chơi tấn công, biến họ thành ứng viên số một cho chức vô địch. Ngược lại, Real Madrid đang gặp khó khăn trong việc duy trì phong độ, đặc biệt là ở những trận cầu lớn.

Ý nghĩa cho cuộc đua vô địch

Khoảng cách 4 điểm hiện tại chưa phải là quá lớn, nhưng nếu nhìn vào phong độ và hiệu suất của hai đội trong năm 2025, Barca rõ ràng đang chiếm ưu thế. Tuy nhiên, bóng đá luôn tiềm ẩn bất ngờ và Real Madrid vẫn là đối thủ không thể xem thường. Cuộc đua vô địch hứa hẹn sẽ còn nhiều kịch tính ở chặng đường phía trước.

Xem thêm
0
77 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Đoàn Linh

Làn sóng chỉ trích trên mạng xã hội

Sau trận đấu với Crystal Palace, Noni Madueke trở thành tâm điểm của những lời chỉ trích từ cộng đồng cổ động viên Arsenal. Trên nền tảng X, hàng loạt ý kiến gay gắt đã nhắm vào cầu thủ này, cho rằng anh là "nỗi đau mắt" mỗi khi không thể rê dắt qua hậu vệ, chuyền bóng kém và chọn vị trí tệ.

Nguyên nhân của sự thất vọng

Sự thất vọng của người hâm mộ không phải không có cơ sở. Madueke đã bỏ lỡ hai cơ hội rõ rệt, liên tục xử lý bóng thiếu hiệu quả và thường xuyên đưa ra quyết định sai lầm. Thống kê cho thấy anh thất bại trong một nửa số quả tạt, điều này càng làm dấy lên nghi ngờ về năng lực thực sự của cầu thủ từng được kỳ vọng rất nhiều.

So sánh với các đồng đội

Trong khi Leandro Trossard và Gabriel Martinelli vẫn duy trì phong độ ổn định, Madueke lại sa sút kể từ khi trở lại sau chấn thương đầu gối. Điều này khiến anh ngày càng lép vế trong cuộc cạnh tranh vị trí tại Arsenal, đặc biệt khi Saka phải đá trái sở trường để nhường chỗ cho anh.

Hệ quả và cảnh báo

Nếu không sớm cải thiện, Madueke có nguy cơ trở thành "người thừa" tại Emirates. Sự kiên nhẫn của người hâm mộ đã chạm giới hạn, và những trận đấu tới sẽ là cơ hội cuối cùng để anh lấy lại niềm tin từ cả HLV lẫn cổ động viên.

Xem thêm
0
418 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Tuấn Kiệt

Ngôi sao rực rỡ nhất trong kỳ tích Thường Châu tuyết trắng

Trong lịch sử bóng đá Việt Nam hiện đại, hiếm có cầu thủ nào trải qua hành trình nhiều thăng trầm như Bùi Tiến Dũng. Từ đỉnh cao của sự tôn vinh, khi được gọi là “thủ môn quốc dân”, đến những năm tháng đối diện với hoài nghi, định kiến và cả chấn thương, sự nghiệp của anh phản chiếu rõ nét mặt trái của hào quang đến quá sớm. Thường Châu 2018 chính là điểm khởi đầu cho tất cả: một giải đấu không chỉ làm thay đổi vị thế của bóng đá Việt Nam, mà còn định hình toàn bộ con đường sau này của Bùi Tiến Dũng.

Trong mưa tuyết trắng xóa ở Thường Châu, anh không ghi bàn, không trực tiếp kiến tạo, nhưng lại đứng ở vị trí nơi sai lầm có thể xóa nhòa mọi nỗ lực của tập thể. Chính sự bình tĩnh và bản lĩnh ấy đã biến Tiến Dũng thành biểu tượng cảm xúc của cả dân tộc. Ở bán kết U23 châu Á 2018 gặp Qatar, anh cản phá hai quả luân lưu, góp công lớn vào chiến thắng 4-3 sau loạt sút cân não, đưa U23 Việt Nam lần đầu tiên vào chung kết châu lục. Trước đó, tại tứ kết gặp Iraq, thủ thành này cũng để lại dấu ấn ở loạt penalty với 1 lần đoán đúng hướng cú sút của đối phương giúp chúng ta thắng chung cuộc 5-3, mở ra chuỗi cảm xúc bùng nổ chưa từng có trong lịch sử bóng đá nước nhà.

Sự nổi tiếng đến khó tin sau giải đấu và cái mác "ngôi sao showbiz"

Sự nổi tiếng của Bùi Tiến Dũng đến nhanh và mạnh theo cách hiếm thấy. Sau giải đấu lịch sử tại Thường Châu, anh trở thành gương mặt được nhắc đến nhiều nhất trong thế hệ U23. Trên mạng xã hội, trang cá nhân của anh tăng vọt lên hơn 2,6 triệu người theo dõi chỉ trong thời gian ngắn, mỗi bài đăng thu hút hàng trăm nghìn lượt tương tác. Đến cuối năm 2018, con số người theo dõi đã vượt mốc 3 triệu, đưa Tiến Dũng trở thành một trong những cầu thủ Việt Nam có sức ảnh hưởng lớn nhất trên không gian mạng. Từ đó, khái niệm “thủ môn quốc dân” ra đời, gắn với hình ảnh một chàng trai trẻ đứng trong tuyết trắng, mang theo hy vọng và niềm tự hào của cả dân tộc.

Tuy nhiên, hào quang quá lớn cũng kéo theo những mặt trái. Khi một cầu thủ được quan tâm như người nổi tiếng, ranh giới giữa bóng đá và đời sống bên ngoài sân cỏ trở nên mong manh. Bùi Tiến Dũng dần xuất hiện nhiều hơn trong các hoạt động quảng cáo, sự kiện, truyền thông giải trí. Những thông tin về mức cát-xê cho một bài đăng hay một buổi tham dự sự kiện từng được lan truyền rộng rãi, khiến dư luận hình thành định kiến về một “ngôi sao showbiz”. Trong bối cảnh phong độ thi đấu ở cấp CLB không ổn định, việc anh liên tục bị đặt lên bàn cân giữa “nổi tiếng” và “chuyên môn” càng khiến áp lực đè nặng. Mỗi sai lầm trên sân đều bị soi kỹ hơn, khắt khe hơn, và đôi khi không còn được nhìn nhận thuần túy bằng bóng đá.

Dẫu vậy, ít người để ý rằng Tiến Dũng từng cố gắng điều tiết hình ảnh của mình theo hướng tích cực. Anh công khai chia sẻ việc trích một phần đáng kể thu nhập từ quảng cáo để hỗ trợ công tác đào tạo trẻ, như một cách nhắc rằng danh tiếng, nếu có, cũng cần được sử dụng có trách nhiệm. Nhưng bóng đá chuyên nghiệp vốn lạnh lùng. Những nỗ lực bên lề không thể thay thế cho yêu cầu khắc nghiệt nhất: phải chứng minh giá trị bằng phong độ và vị trí trong đội hình cũng như trên sân thi đấu.

Hành trình tìm lại chính mình đầy gian nan của Bùi Tiến Dũng lúc này

Bởi thế, hành trình tìm lại chính mình của Bùi Tiến Dũng trong những năm gần đây mang dáng dấp của một cuộc trở về. Cuối năm 2024, anh rời CLB TP.Hồ Chí Minh để gia nhập SHB Đà Nẵng với bản hợp đồng kéo dài 1,5 mùa giải. Khi ấy, Đà Nẵng đang đứng cuối bảng xếp hạng V-League, thiếu hụt lực lượng và rất cần một thủ môn dày dạn kinh nghiệm. Với Tiến Dũng, đây không phải lựa chọn hào nhoáng, mà là cơ hội để được bắt chính, được chịu trách nhiệm và làm lại từ đầu trong một môi trường ít ánh đèn sân khấu hơn.

Thế nhưng, bóng đá đôi khi nghiệt ngã đúng vào lúc con người ta quyết tâm nhất. Tháng 10/2025, Tiến Dũng dính chấn thương nặng ở đầu gối với chẩn đoán đứt dây chằng chéo và rách sụn chêm, buộc phải nghỉ thi đấu dài hạn và sớm kết thúc mùa giải theo cách nghiệt ngã nhất. Khi ấy, ngôi sao quê Thanh Hóa mới chỉ kịp ra sân vài trận, vừa trở lại sau chấn thương vai thì lại đối diện biến cố lớn nhất sự nghiệp.

Hãy vững bước và tự tin vào con đường phía trước, Bùi Tiến Dũng!

Thường Châu từng đưa Bùi Tiến Dũng lên đỉnh cao cảm xúc chỉ trong một đêm, nhưng con đường phía sau lại là hành trình dài của va vấp, hiểu lầm và thử thách. Giờ đây, khi hào quang đã lắng xuống, thứ còn lại với anh không phải những tràng pháo tay hay con số người theo dõi, mà là sự kiên nhẫn trong phòng tập hồi phục, là niềm tin mong manh vào ngày trở lại. Và có lẽ, đến khi Tiến Dũng tái xuất sân cỏ, điều anh cần không phải là danh xưng “thủ môn quốc dân” hay “ngôi sao showbiz”, mà chỉ đơn giản là được đứng trong khung gỗ, lặng lẽ làm công việc của một thủ môn, đúng như cách anh đã bắt đầu giấc mơ bóng đá của mình.

Xem thêm
+2
0
6,3K Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Chia sẻ nổi bật