Hàng thủ "như mơ ngủ", đây là 4 điều tuyển Việt Nam cần làm trước cuộc tái đấu Nepal?

Mbappe tiết lộ khiến fans giật mình: Messi là "thầy giáo vĩ đại" giúp tôi lột xác trên sân cỏ

Hé lộ cuộc họp bí mật tại nhà riêng: Real Madrid chốt hạ Xabi Alonso chỉ trong 4 ngày

Tuấn Anh

Bóng đá Đông Nam Á & giấc mơ World Cup: tham vọng lớn, khoảng cách còn xa

Những dự án “vươn tầm thế giới”… rồi tan như bọt biển

Trong hơn hai thập kỷ qua, các nền bóng đá Đông Nam Á liên tục đặt ra những cột mốc táo bạo: Singapore với dự án “Goal 2010”, Thái Lan với kế hoạch dài hạn nhắm World Cup 2026 (khẩu hiệu “Come Together Towards 2026”), còn Indonesia gần nhất đặt mục tiêu World Cup 2026 sau hàng loạt cuộc cải tổ.

Thế nhưng, thực tế luôn phũ phàng hơn ước mơ.

Tại Jeddah sáng 12-10, Indonesia gục ngã 0-1 trước Iraq, chính thức bị loại khỏi vòng loại World Cup 2026. Theo Reuters và Arab News, đội bóng của HLV Patrick Kluivert đã “chơi nỗ lực nhưng bất lực trong khâu ghi bàn”, và khép lại hành trình “tốt nhất trong 20 năm, nhưng vẫn thiếu một bước để chạm tới tấm vé mơ ước”.

Ở Thái Lan, kế hoạch nhắm World Cup 2026 từng được quảng bá rầm rộ sau khi Thai League chuyên nghiệp hóa và đầu tư mạnh vào lứa cầu thủ tài năng như Chanathip, Theerathon. Tuy nhiên, “Voi chiến” chỉ dừng lại ở vòng loại cuối cùng khu vực châu Á năm 2018, rồi sa sút sau đó.

Còn Singapore – đội tiên phong với kế hoạch “Goal 2010” ra đời từ năm 1998 – từng hứa hẹn sẽ có “một thế hệ cầu thủ đủ tầm thế giới”. Hai thập kỷ sau, họ vẫn đang loay hoay ở nhóm trung bình Đông Nam Á.

Các dự án nối tiếp nhau ra đời và đổ vỡ, để lại cùng một bài học: tham vọng có thể vươn cao, nhưng nền tảng phát triển thì chưa theo kịp.

Nhập tịch – con đường ngắn nhưng không dẫn đến thành công

Sau khi thất bại với hướng đi đào tạo nội, nhiều quốc gia Đông Nam Á chọn cách “đi tắt” bằng chính sách nhập tịch. Indonesia, Malaysia và gần đây cả Philippines đều theo đuổi xu hướng này.

Indonesia hiện có hơn 10 cầu thủ sinh ra tại châu Âu – phần lớn gốc Hà Lan – trong đội hình dự vòng loại World Cup. Theo Reuters, họ không ghi nổi bàn thắng nào từ bóng sống trong các trận then chốt ở Jeddah. “Những cầu thủ nhập tịch mang đến sức mạnh thể hình, nhưng chưa đủ để thay đổi bản sắc lối chơi”, tờ báo nhận xét.

Malaysia thì thậm chí phải trả giá đắt. Đầu tháng 10, FIFA đã phạt Liên đoàn Bóng đá Malaysia (FAM) 350.000 franc Thụy Sĩ và treo giò 7 cầu thủ nhập tịch, sau khi phát hiện hồ sơ quốc tịch không hợp lệ. Vụ việc khiến dư luận trong nước nổi giận, còn đội tuyển rơi vào khủng hoảng niềm tin.

Thực tế cho thấy, nhập tịch không thể là giải pháp căn cơ. Nó có thể cải thiện sức mạnh tức thời, nhưng nếu không được gắn với triết lý đào tạo, hệ thống huấn luyện, và bản sắc lối chơi – thì chỉ tạo ra “đội tuyển lai tạp” thiếu gắn kết.

Những giới hạn về thể chất, tư duy, phẩm chất cầu thủ

Nhưng nếu không nhập tịch, và dựa hoàn toàn vào nội lực, bóng đá Đông Nam Á vẫn đối mặt với những giới hạn khách quan về thể chất, tư duy chơi bóng

Các nghiên cứu khoa học thể thao khu vực châu Á (AFC Technical Report 2023, Scientific Reports – Nature, 2024) cho thấy:

Thể chất: Cầu thủ Đông Nam Á trung bình thấp hơn 7–10 cm, chậm hơn 0,2–0,3 giây trong 30m nước rút, và thua thiệt 10–15% sức bền – sức mạnh so với cầu thủ châu Âu hoặc Tây Á.

Tư duy chiến thuật: Cầu thủ khu vực thường thiếu khả năng chuyển đổi trạng thái nhanh (từ phòng ngự sang tấn công), và ra quyết định chậm khi chịu áp lực pressing – điều được AFC gọi là “độ trễ nhận thức chiến thuật”.

Phẩm chất thi đấu: Nhiều đội vẫn chơi với tinh thần cảm xúc thay vì kỷ luật. Khi gặp đối thủ pressing tầm cao, lối chơi “đá ngắn – phối hợp trung lộ” nhanh chóng bị phá vỡ.

Nói cách khác, nội lực tự cường là cần, nhưng chưa đủ. Nếu không có một chương trình cải thiện đồng bộ – từ thể hình, tư duy, đến môi trường thi đấu – thì các đội bóng Đông Nam Á sẽ mãi bị  giới hạn ở tầm vóc "Đông Nam Â" hoặc khá hơn là "Châu Á", dù khát vọng có lớn đến đâu.

Hàn Quốc, Nhật Bản và con đường bền vững

Trong khi Đông Nam Á vẫn đang tìm đường, Hàn Quốc và Nhật Bản đã xây xong nền móng vững chắc cho mình.

Nhật Bản kiên trì với triết lý “The Japan’s Way” – hệ thống đào tạo thống nhất từ U12 tới đội tuyển, dựa trên kỹ thuật, tư duy nhóm nhỏ và triết lý “tự học trong trận đấu”. Liên đoàn Bóng đá Nhật (JFA) còn đặt mục tiêu “vô địch World Cup trước năm 2050” và hiện đã có hơn 500 cầu thủ Nhật thi đấu tại châu Âu – nền tảng giúp họ liên tục vào vòng 16 đội tại các kỳ World Cup gần đây.

Hàn Quốc thì chọn hướng “Made in Korea” – nhấn mạnh kỷ luật, cường độ, và chuẩn hóa HLV nội. Hệ thống K-League được dùng như “phòng thí nghiệm chiến thuật”, giúp cầu thủ quen cường độ cao và áp lực chiến thuật từ sớm.

Điểm chung của cả hai: họ không chạy theo nhập tịch, mà tập trung nâng tầm chính con người mình. Họ chấp nhận đi chậm, nhưng đi chắc – đầu tư vào khoa học thể thao, giáo án thể lực, và xuất khẩu cầu thủ để nâng “IQ chiến thuật” qua môi trường châu Âu.

So với con đường ấy, Đông Nam Á vẫn ở vạch xuất phát: thiếu mô hình dài hạn, thiếu đồng bộ, và quá dễ hài lòng với thành tích ngắn hạn.

Thất bại của Indonesia tại Jeddah chỉ là một lát cắt, nhưng phản chiếu bức tranh thật của bóng đá Đông Nam Á: nhiều ước mơ, nhiều khẩu hiệu, nhưng thiếu hệ thống. Sau hơn 20 năm “nuôi mộng World Cup”, khu vực vẫn chưa vượt qua nổi chính mình – giữa ranh giới mong manh của tham vọng và ảo tưởng. Nếu muốn thay đổi, phải đi lại từ gốc, như cách Nhật và Hàn đã làm: đào tạo trẻ, xuất khẩu cầu thủ, cải thiện thể chất, tư duy và kỷ luật chiến thuật.

1
592 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu
Chọn hình ảnh
Chọn ảnh từ thư viện
Chọn cảm xúc
Nhấn gửi

Bạn cũng sẽ thích

Bá Thắng

Hai buổi tập ở Bình Dương và trận đấu với Việt Nam là dịp hiếm hoi Nepal được chơi trên sân cỏ tự nhiên. Ở quê nhà, họ chỉ tập trên sân nhân tạo đã 20 năm tuổi, nền cứng như bê tông khiến ai cũng đau lưng, mỏi cơ sau mỗi buổi tập.

HLV Matt Ross không thể tập nặng hơn vì đội không có chuyên gia thể lực hay vật lý trị liệu hỗ trợ hồi phục. Điều kiện tập luyện khó khăn khiến mỗi ngày tiến bộ của cầu thủ Nepal đều rất đáng quý.

Ông Ross tin rằng dù Nepal có thể thua nhiều, tỷ lệ thắng Việt Nam chỉ khoảng 5%, nhưng mỗi bước tiến nhỏ đều là chiến thắng. Được chơi bóng, được phát triển là điều quan trọng nhất với các cầu thủ Nepal.

Xem thêm
0
70 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

LE NGOC

Kane gần đây nhận được sự công nhận từ báo chí Đức, khi tờ Bild rút lại những nghi ngờ về thương vụ 100 triệu euro mà Bayern bỏ ra. Nhà báo Alfred Draxler thừa nhận sẵn sàng dậy sớm giữ chỗ cho Kane, điều chưa từng làm với cầu thủ Anh nào khác. Bayern luôn tin tưởng Kane từ ngày đầu anh đến.

Nhà báo Raphael Honigstein chia sẻ Kane thi đấu và cư xử khiến cả đồng đội lẫn người hâm mộ nể phục. Dù ban đầu có lo ngại về phí chuyển nhượng, tuổi tác hay chấn thương, nhưng Kane nhanh chóng chứng minh giá trị. Anh không chỉ có số liệu ấn tượng mà còn tạo ảnh hưởng lớn nhờ sự khiêm nhường và trách nhiệm tập thể.

Upson đồng tình Kane là siêu sao thầm lặng, không cố gắng thể hiện mình ngoài sân cỏ. Trong thời đại cầu thủ thường chú trọng hình ảnh và mạng xã hội, Kane lại khác biệt nhờ tập trung vào bóng đá và giữ thái độ khiêm tốn. Chính điều này khiến anh trở nên đặc biệt trong mắt người hâm mộ và đồng nghiệp.

Xem thêm
0
72 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Tien Tai

Ebrima Tunkara đến Tây Ban Nha năm 2017 và nhanh chóng gây ấn tượng với người hâm mộ nhờ kỹ năng rê bóng và sự tinh tế khi cầm bóng. Anh thường xuyên vượt qua các đối thủ lớn hơn mình ba, bốn tuổi một cách dễ dàng, khiến nhiều người nghĩ anh đang thi đấu với các cầu thủ nhỏ tuổi hơn.

Chỉ mới 15 tuổi, Tunkara đã được đôn lên đội U19 của Barca, thi đấu 3 trận và ghi 1 bàn thắng. Anh còn có trận ra mắt tại UEFA Youth League, góp phần vào chiến thắng 2-1 trước PSG. Dù chỉ chơi 12 phút, Tunkara đã cho thấy tiềm năng lớn với những pha xử lý bóng đẳng cấp.

Những phẩm chất đặc biệt này giúp Tunkara trở thành một trong những cầu thủ triển vọng nhất của lò đào tạo La Masia. Anh được kỳ vọng sẽ tiếp bước Lamine Yamal, trở thành tương lai của Barca và đội tuyển Tây Ban Nha trong những năm tới.

Xem thêm
0
305 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Quân Vũ

Huyền thoại bóng đá Malaysia, Datuk Jamal Nasir, đã lên tiếng chỉ trích gay gắt HLV trưởng Peter Cklamovski sau những phát biểu gây tranh cãi về quá trình nhập tịch cầu thủ. Theo ông Jamal, việc HLV người Úc công khai tố cáo FAM là hành động thiếu tôn trọng và không phù hợp với vị trí dẫn dắt đội tuyển quốc gia.

Ông Datuk Jamal nhấn mạnh rằng FAM là cơ quan quản lý trực tiếp và trả lương cho HLV Peter Cklamovski. Việc công khai chỉ trích FAM trên truyền thông, khi các phán quyết từ FIFA hay AFC chưa rõ ràng, là đi quá giới hạn. Ông còn cho rằng nếu là mình, ông sẽ sa thải HLV này ngay lập tức.

Chuyên gia người Malaysia cũng cáo buộc Peter Cklamovski đi ngược lại những gì từng phát biểu về tinh thần đoàn kết. Theo ông Jamal, khi dẫn dắt Harimau Malaya, HLV phải đại diện cho quốc gia và tôn trọng FAM, nếu không đội tuyển sẽ không thể tồn tại.

Xem thêm
0
50 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Đăng Triệu

Với cú hat trick vào lưới Israel, Haaland đã nâng tổng số bàn thắng quốc tế lên 51 bàn sau 46 trận. Thành tích này giúp anh vượt qua hai huyền thoại Cristiano Ronaldo và Lionel Messi về tốc độ chạm mốc 50 bàn cho đội tuyển quốc gia. Messi cần 107 trận, còn Ronaldo phải mất 114 trận để đạt được con số này.

Haaland trở thành cầu thủ ghi bàn nhanh nhất trong lịch sử bóng đá quốc tế. Anh không chỉ vượt xa hai siêu sao đương đại mà còn cho thấy tiềm năng tiếp tục phá sâu kỷ lục của chính mình. Sự xuất sắc của Haaland là minh chứng cho một thế hệ cầu thủ mới đầy khát vọng và bản lĩnh.

Với hiệu suất ghi bàn đáng kinh ngạc, Haaland đang là nỗi khiếp sợ của mọi hàng phòng ngự. Anh đã có 6 cú hat trick ở cấp độ đội tuyển quốc gia, khẳng định vị thế là một trong những tiền đạo toàn diện nhất thế giới hiện nay.

Xem thêm
0
125 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Chia sẻ nổi bật