MU đang sa sút thảm hại, HLV Amorim chịu áp lực khủng khiếp với thành tích bết bát, và giữa bối cảnh đó cái tên Gareth Southgate bất ngờ được nhắc đến như một phương án thay thế. Nhưng nhìn vào những gì Southgate từng thể hiện, việc đưa ông về Old Trafford chẳng khác nào lặp lại sai lầm cũ, khi MU đã quá nhiều lần bổ nhiệm HLV không phù hợp rồi nhanh chóng sa lầy.
Đến Mourinho hay Van Gaal còn thất bại thì Southgate tuổi gì đòi dẫn dắt MU?
Southgate thay Amorim ư? Xin đấy MU ơi, đừng tấu hài hay làm trò cười cho thiên hạ thêm bất cứ lần nào nữa. Các fans của họ đau khổ như thế là quá đủ rồi. Bao nhiêu năm rồi, từ sau ngày Sir Alex Ferguson rời ghế, MU hết lần này đến lần khác chọn sai HLV và phải trả giá đắt. Mourinho từng là “Người đặc biệt”, Van Gaal cũng từng vô địch Champions League, Ten Hag được xem là chiến lược gia kỷ luật và sáng tạo, rồi nay là Amorim. Tất cả đều được đánh giá cao lúc ngồi vào ghế nóng, nhưng rốt cuộc MU vẫn dậm chân tại chỗ, thậm chí ngày càng rời xa đỉnh cao. Vậy thì Southgate, một HLV vốn bị cả giới chuyên môn gắn mác “an toàn, thiếu đột phá”, lấy gì để vực dậy một con tàu đang chìm?
Những thông số thảm hại của Southgate trong sự nghiệp cầm quân
Con số thống kê phơi bày tất cả. Southgate dẫn dắt tuyển Anh 102 trận, thắng 61, hòa 24, thua 17 – tức tỷ lệ thắng chỉ khoảng 59,8%. Thành tích ấy không hề tồi, nhưng vấn đề là trong suốt gần tám năm, ông không mang về bất kỳ danh hiệu lớn nào. Chung kết Euro 2020, tuyển Anh gục ngã ngay trên sân Wembley. Euro 2024, ông lại để thua Tây Ban Nha trong trận đấu định mệnh. Southgate có thể giữ ổn định, nhưng MU cần nhiều hơn thế: một HLV biết cách chiến thắng ở những thời khắc sinh tử. Và ông chưa bao giờ chứng minh được điều đó.
Ở cấp câu lạc bộ, thực trạng còn đáng lo hơn. Lần cuối Southgate ngồi ghế HLV tại Premier League là… năm 2009, trong màu áo Middlesbrough. Kết quả? Đội rớt hạng với vị trí 19 trên tổng số 20 đội. Từ đó tới nay, ông hoàn toàn vắng bóng ở các cấp độ câu lạc bộ đỉnh cao. Hơn mười lăm năm rời xa áp lực phải lên kế hoạch chuẩn bị cho các trận đấu hàng tuần, không phải lo tính toán về thể lực, phong độ của cầu thủ với 50–60 trận mỗi mùa, không phải đối mặt với thị trường chuyển nhượng hay phòng thay đồ đầy rẫy cái tôi. Vậy mà MU lại nghĩ ông có thể xoay chuyển tình thế hiện tại của đội bóng ư? Quá là phi thực tế. Đó chẳng khác nào một canh bạc trong tuyệt vọng.
Có thể thay Amorim bằng bất cứ ai, trừ Southgate ra
Amorim hiện tại rõ ràng đang thất bại: 17 trận thua sau 33 vòng Premier League, MU không thể thắng nổi hai trận liên tiếp, hàng thủ thường xuyên bị chọc thủng lưới trước. Nhưng thẳng thắn mà nói, thay Amorim bằng Southgate chỉ củng cố thêm cho thực trạng “sai lầm chồng chất sai lầm” tại nửa đỏ thành Manchester mà thôi. Bao năm qua, MU vẫn loay hoay trong vòng xoáy không lối thoái với các đời HLV: bổ nhiệm vội vàng, sa thải chóng vánh, rồi lại trả tiền đền bù, lại rối loạn từ trên xuống dưới. Đó mới là căn bệnh khiến câu lạc bộ tụt dốc, chứ vấn đề không hoàn toàn nằm ở các nhà cầm quân mà họ đã tuyển về.
Xin đấy MU ơi, đừng đưa Southgate về. Nếu Sir Jim thực sự muốn thay Amorim, hãy chỉ làm điều đó khi đã tìm được một cái tên thực sự đủ tầm, đã từng vô địch châu Âu, có năng lực thực sự, đã chứng minh được bản lĩnh trong những mùa giải dài hơi. Còn nếu chưa có, hãy bình tĩnh thêm một chút. Trao cho Amorim thời gian, đặt ra các mục tiêu cụ thể để ông chứng minh mình có thể xoay chuyển tình hình, thay vì lại lập lại bi kịch “vừa bổ nhiệm xong đã chuẩn bị sa thải”. Người hâm mộ MU không cần thêm những trò hề nữa, không muốn mỗi cuối tuần đội bóng trở thành tâm điểm chế giễu.
Nếu vẫn còn khát khao đỉnh cao, Sir Jim và ban lãnh đạo phải can đảm bỏ ngay ý tưởng Southgate. Mời ông ấy về chỉ đồng nghĩa với việc ký thêm một bản án dài ngày cho sự nát vụn của MU. Đây là lúc đội bóng cần kiên nhẫn, cần sở hữu một kiến trúc sư thật sự trên băng ghế huấn luyện, một HLV đủ bản lĩnh, đủ danh hiệu, chứ không phải một “ông thầy đã thất bại trong việc đoạt danh hiệu lớn với một đội tuyển Anh sở hữu vô số ngôi sao hàng đầu. Có thể Amorim chưa phải là mẫu người đó, nhưng Quỷ đỏ cũng không nên vội vàng để đưa ra những quyết định khiến nội bộ đội bóng thêm phần rối ren hơn. Southgate không bao giờ đủ tầm để đưa MU trở lại với ánh hào quang xưa. Đó là sự thật cay đắng mà người hâm mộ cần chấp nhận, để tìm ra một hướng đi khác tốt hơn trên con đường phục hưng lại câu lạc bộ.