Án phạt chấn động: Nếu Malaysia bị xử thua, Việt Nam mở toang cửa vào VCK Asian Cup 2027!

Malaysia thoát án đình chỉ, 7 cầu thủ nhập tịch "bay màu" khiến fan lo sốt vó

De Ligt "cứu nguy" truyền thông: Cả đội MU im lặng, chỉ mình anh dám nói thật!

Nguyễn Thông

Án phạt chấn động: Nếu Malaysia bị xử thua, Việt Nam mở toang cửa vào VCK Asian Cup 2027!

Sau trận thua đậm 0-4 trước Malaysia, hy vọng đi tiếp của đội tuyển Việt Nam tưởng như đã tắt. Tuy nhiên, mọi chuyện bất ngờ thay đổi khi FIFA ra án phạt với Liên đoàn Bóng đá Malaysia vì sử dụng cầu thủ nhập tịch bằng giấy tờ giả. Nếu AFC áp dụng án phạt này, Việt Nam sẽ được xử thắng 3-0 ở trận đấu ngày 10/6.

Khi đó, thầy trò HLV Kim Sang-sik sẽ vươn lên dẫn đầu bảng F với 6 điểm. Cục diện bảng đấu thay đổi hoàn toàn, mở ra cơ hội lớn cho Việt Nam giành vé dự vòng chung kết Asian Cup lần thứ ba liên tiếp. Hai trận gặp Nepal vào tháng 10 tới sẽ trở thành những trận cầu quyết định cho tấm vé đi tiếp.

Không khí trong đội tuyển đang rất phấn khởi, các cầu thủ háo hức chờ ngày tập trung. Người hâm mộ cũng sẵn sàng tạo nên bầu không khí lễ hội trên sân Gò Đậu và Thống Nhất, đặc biệt khi đội tuyển trở lại TP.HCM sau 3 năm xa cách. Tinh thần toàn đội đang lên rất cao.

3
4,0K Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu
Bong Bin
Cố lên Việt Nam, tôi tin thế hệ các bạn trẻ Việt Nam sẽ làm được
Thích
Phản hồi
0
Ro Huynhvan
Tuyệt vời!!
Việt Nam vô địch!
Thích
Phản hồi
0
Chọn hình ảnh
Chọn ảnh từ thư viện
Chọn cảm xúc
Nhấn gửi

Bạn cũng sẽ thích

Hóng VAR

Sơ đồ chiến thuật không chỉ là những con số khô khan, mà còn phản ánh triết lý vận hành của mỗi đội bóng. Cùng sử dụng hệ thống ba hậu vệ, nhưng Manchester United dưới thời Ruben Amorim lại lâm vào bế tắc, trong khi Crystal Palace của Oliver Glasner thăng hoa rực rỡ. Sự khác biệt này không nằm ở sơ đồ, mà ở cách vận hành và con người.

Palace linh hoạt chuyển đổi giữa 3-4-3 và 5-4-1, tận dụng tối đa sức mạnh của các wing-back như Mitchell, Munoz. Họ pressing chủ động, tuyến giữa gắn kết, và sở hữu những thủ lĩnh thực thụ như Guehi, Wharton. Ngược lại, MU vận hành cứng nhắc, thiếu sự kết nối ở tuyến giữa, wing-back yếu kém, và đặc biệt là thiếu thủ lĩnh trên sân. Bruno Fernandes không phù hợp đá lùi sâu, Ugarte quá tệ để đá cặp, những wing-back như Dorgu, Dalot không đảm bảo chất lượng còn ở hàng thủ Maguire thiếu tố chất dẫn dắt.

Thực tế đã chỉ ra rất rõ ràng: Không phải sơ đồ có lỗi, mà chính cách Amorim vận hành quá cứng nhắc và sự thiếu phù hợp của nhân sự mới là vấn đề. Nếu MU không thay đổi, bi kịch sẽ còn kéo dài, trong khi Palace tiếp tục chứng minh sức mạnh của sự chuẩn bị và linh hoạt chiến thuật.

Xem thêm
0
292 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Vũ Dân

Trận derby Madrid vừa qua đã chứng kiến một khoảnh khắc đặc biệt khi Antoine Griezmann, dù chỉ được HLV Diego Simeone tung vào sân ở phút 83, vẫn kịp để lại dấu ấn đậm nét. Chỉ trong 7 phút ngắn ngủi, tiền đạo người Pháp đã ghi bàn ở phút bù giờ sau pha kiến tạo thông minh của Alex Baena, dập tắt hy vọng giành điểm của Real Madrid.

Bàn thắng này không chỉ mang ý nghĩa quyết định về mặt tỷ số, mà còn đánh dấu lần thứ 199 Griezmann lập công cho Atletico. Anh chỉ còn cách cột mốc lịch sử 200 bàn – thành tích chưa từng có cầu thủ nào của đội bóng thủ đô Tây Ban Nha đạt được. Hiện tại, Griezmann đã bỏ xa huyền thoại Luis Aragones, người xếp thứ hai với 173 bàn.

Dù không còn là lựa chọn số một trên hàng công, Griezmann vẫn chứng minh giá trị không thể thay thế. Sau 238 ngày “tịt ngòi” tại La Liga, anh đã giải tỏa áp lực với bàn thắng quan trọng, khẳng định bản lĩnh và tầm ảnh hưởng sâu rộng tại Atletico.

Xem thêm
0
130 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Thế Tuyến

Jack Grealish từng là bản hợp đồng đắt giá nhất lịch sử Manchester City, nhưng áp lực và những lựa chọn cá nhân đã khiến anh dần đánh mất phong độ. Sau mùa giải 2023/24 đầy thất vọng, chỉ có 7 lần đá chính và bị Pep Guardiola loại khỏi các trận đấu quan trọng, Grealish quyết định chuyển sang Everton theo dạng cho mượn, kèm điều khoản mua đứt trị giá 50 triệu bảng.

Tại Everton, Grealish nhanh chóng hồi sinh với 4 pha kiến tạo sau 7 trận đầu tiên. Anh thẳng thắn chia sẻ: “Tôi muốn được sống, được tận hưởng, nhưng rõ ràng trong sự nghiệp, mọi thứ phải có thời điểm và giới hạn.” Grealish thừa nhận từng tự làm khó mình ở Man City, nhưng không cho rằng mọi vấn đề chỉ xuất phát từ lối sống cá nhân.

Việc làm việc cùng HLV David Moyes đã giúp Grealish tìm lại cảm hứng và sự tự tin. Anh khẳng định: “Tôi chỉ muốn đến nơi nào đó được yêu thương, để mỗi sáng thức dậy đều có thể mỉm cười khi chơi bóng.” Sắp tới, Grealish tiếp tục được kỳ vọng sẽ tỏa sáng trong màu áo Everton.

Xem thêm
0
85 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Tuấn Nguyên

Trong quá khứ, Manchester United từng sở hữu cặp đôi HLV – đội trưởng mang tính biểu tượng: Sir Alex Ferguson và Roy Keane. Một người thét ra lửa, ngôi sao lớn cỡ nào cũng phải cúi đầu. Một người là thủ lĩnh máu lửa, nhìn mặt là đồng đội yên tâm chiến đấu, đối thủ thì chùn chân. Nhưng ở Old Trafford hiện tại, hình ảnh ấy bị thay thế bằng cặp Amorim – Bruno Fernandes: một HLV bị chê “ẻo lả”, một đội trưởng để lại dấu ấn ở những pha lèm bèm với trọng tài hơn là truyền lửa cho đồng đội.

Amorim – HLV né tránh áp lực

Trận Brentford 3-1 MU ngày 27/9 là ví dụ điển hình. Ở phút 71, Bruno Fernandes đứng trước cơ hội gỡ hòa 2-2 trên chấm 11m. Nhưng khi đội trưởng MU thực hiện cú sút, ống kính máy quay bắt được khoảnh khắc Amorim quay đi, không dám nhìn. Đây không phải chung kết Champions League, mà chỉ là vòng 6 Ngoại hạng Anh, thế nhưng HLV vẫn chọn né tránh thay vì đối diện. Sau trận, chính Amorim thừa nhận đội bóng “thiếu bản lĩnh, thiếu kiểm soát và đá đúng cái Brentford muốn”. Báo chí Anh gọi MU của ông là “quá hiền, thiếu khí chất để tranh đua”, chưa từng thắng 2 trận liên tiếp ở Premier League kể từ khi Amorim nắm quyền.

Bruno Fernandes – đội trưởng hay "lèm bèm"

Nếu Amorim yếu bóng vía ngoài đường biên, thì Bruno lại gây thất vọng trên sân. Cú phạt đền hỏng trước Brentford là bước ngoặt khiến MU sụp đổ. Nhưng đó không phải vấn đề duy nhất. Trong nhiều mùa qua, Bruno bị chỉ trích hay kêu ca, lèm bèm với trọng tài, thiếu hình ảnh thủ lĩnh biết khích lệ đồng đội. Từ việc nhận thẻ đỏ, phản ứng thái quá, đến lối chơi mất bình tĩnh trong các trận cầu lớn, Bruno càng ngày càng gây tranh cãi về tư thế đội trưởng MU.

Ferguson – Keane: Chuẩn mực thép một thời

Để thấy rõ sự đối lập, hãy nhớ lại chuẩn mực “thép” mà Ferguson – Keane từng tạo ra:

Sir Alex Ferguson: nổi tiếng với biệt danh “máy sấy tóc” và những cơn thịnh nộ trong phòng thay đồ. Ông không ngại kỷ luật cả ngôi sao danh tiếng nhất. Sau trận thua Arsenal, Sir Alex đá trúng chiếc giày làm Beckham rách phía trên mắt; hai bên rạn nứt và Becks rời MU không lâu sau đó. Ruud van Nistelrooy xô xát với Cristiano Ronaldo trên sân tập, anh bị gạt khỏi đội hình và bán cho Real Madrid mùa hè 2006. Jaap Stam xuất bản tự truyện và ngay lập tức bị bán sang Lazio năm 2001.

Roy Keane: hiện thân của máu lửa và bản lĩnh. Ở bán kết Champions League 1999 gặp Juventus, Keane nhận thẻ vàng sẽ bị treo giò chung kết, nhưng vẫn chơi trận để đời, dẫn dắt màn ngược dòng ngay tại Turin. Ferguson gọi đó là “màn trình diễn cống hiến nhất” ông từng thấy – đội trưởng nâng chuẩn toàn đội bằng tinh thần chiến đấu.

Khí chất thủ lĩnh: Sự kiện đường hầm Highbury năm 2005 trở thành huyền thoại. Khi Patrick Vieira gây hấn Gary Neville, Keane lập tức lao vào, sẵn sàng đối đầu để bảo vệ đồng đội. Khoảnh khắc ấy thể hiện uy lực của một đội trưởng mà chỉ cần ánh mắt cũng khiến đối thủ chùn bước.

Từ “thép” đến “mềm” – vì sao MU sa sút?

MU không chỉ thua trên bảng tỷ số, bảng xếp hạng, mà còn thua trong tư thế lãnh đạo. Trong khi quá khứ có Ferguson – Keane là cặp đôi “thét ra lửa”, thì hiện tại lại là Amorim – Bruno với hình ảnh “mềm yếu, ẻo lả”. Nếu MU muốn trở lại bản sắc “quỷ dữ” thực sự, họ cần thay đổi tận gốc bộ đôi đầu tàu, khôi phục chuẩn mực kỷ luật và khí chất chiến đấu đã từng làm nên huyền thoại.

Xem thêm
2
4,7K Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Tuấn Anh

Pep Guardiola biến Kevin, Stones, Foden, Gündogan thành phiên bản hay nhất; Arteta làm Saka, Odegaard trưởng thành vượt bậc. Còn tại Old Trafford, Ruben Amorim lại cho thấy điều ngược lại: một HLV chuyên “hạ tầm” cầu thủ.

Antony – từ “bom xịt” ở MU đến điểm sáng tại Betis

Amorim là người quyết định không sử dụng Antony và  đẩy Antony ra đi dưới dạng cho mượn đến Real Betis. Nhưng chỉ cần rời Old Trafford, Antony lập tức hồi sinh. Ngày ra mắt Real Betis, anh kiến tạo chỉ sau… 14 phút. Tại Europa League, Antony còn ghi bàn gỡ hòa phút 85, được Sofascore chấm 9.0 – một màn trình diễn mà thời còn đá cho MU người ta không dám mơ tới. Hệ thống của Amorim rõ ràng có vấn đề khi không dung nạp được Antony.

Rashford – “hồi sinh” ở Barcelona

Rashford sa sút trầm trọng dưới tay Amorim. Nhưng ngay khi sang Barca theo dạng cho mượn, anh nhanh chóng trở lại là mũi nhọn lợi hại: lập cú đúp trước Newcastle ở Champions League, kiến tạo trong chiến thắng 3-0 Getafe, và góp dấu giày ở bàn gỡ 1-1 trước Sociedad. Cùng là Rashford, nhưng dưới Amorim thì “tắt điện”, sang Barca lại rực sáng.Harry Maguire: trong hệ thống bẫy việt vị hớ hênh của Amorim, Maguire trở thành “tội đồ” thường xuyên, mắc lỗi trực tiếp như ở trận thua Brentford.

Hệ thống Amorim – “cối xay” nghiền nát tài năng

Các con số đã phơi bày sự thật: MU dưới thời Amorim chưa từng thắng 2 trận liên tiếp ở Premier League, và thủng lưới trước trong 21/33 trận. Báo chí Anh đồng loạt nhận định “Ruben-ball” là vô hồn, cầu thủ bị nhốt trong hệ thống chứ không được phát huy sở trường. Nói cách khác, Amorim không những không nâng tầm, mà còn kéo học trò xuống đáy phong độ.

Không chỉ những người rời đi, các trụ cột vẫn còn ở MU cũng đang ngày càng mờ nhạt.

Bruno Fernandes: thủ lĩnh đội bóng, nhưng đang bị kéo lùi quá sâu trong sơ đồ 3-4-3 cứng nhắc, mất đi sự sáng tạo ở 1/3 cuối sân. Quả phạt đền hỏng trước Brentford là minh chứng cho tâm lý nặng nề của một cầu thủ vốn dĩ là “lá cờ đầu”.

Luke Shaw: liên tục chấn thương, thay vì được tạo điều kiện hồi nhịp, anh lại phải đá lệch vai trò (LCB trong hàng thủ ba người), dẫn đến phong độ ngày càng kém, điểm số thi đấu thấp.

Điều đáng lo hơn cả là ngay cả bộ ba tân binh Cunha – Mbeumo – Šeško, những gương mặt được kỳ vọng sẽ thổi luồng sinh khí mới cho hàng công MU, cũng đang có dấu hiệu bị “hạ tầm” trong hệ thống của Amorim. Cunha thường xuyên phải đá lệch vai, nhận bóng trong tư thế quay lưng khung thành và buộc phải trả ngược thay vì tạo ra đột biến. Mbeumo, thay vì phát huy tốc độ và khả năng cắt vào dứt điểm, lại bị đẩy xuống đá như một “wing-back tấn công” bất đắc dĩ, chạm bóng nhiều ở nửa sân nhà. Šeško – trung phong trẻ giàu tiềm năng – lại thường xuyên “đói bóng”, toàn phải dứt điểm ở góc hẹp hoặc từ những quả tạt muộn dễ bị hóa giải. Nếu Amorim tiếp tục giữ khung 3-4-3 cứng nhắc, nguy cơ cả ba tân binh này cũng sẽ đi vào vết xe đổ của Rashford và Antony: từ những cầu thủ đầy kỳ vọng thành những cái tên bị thui chột phong độ ngay tại Old Trafford.

Giữ lại làm gì một HLV “hạ tầm”?

Trong khi Pep, Arteta, và cả Slot biến cầu thủ thành phiên bản hay nhất, thì Amorim lại biến ngôi sao thành cái bóng của chính họ. Antony và Rashford chỉ cần rời MU là tỏa sáng trở lại. Bruno, Shaw, Maguire vẫn đang dần lụi tàn trong tay Amorim.

Một HLV không biết nâng tầm mà chỉ giỏi “hạ tầm” cầu thủ, thì giữ lại làm gì ở Old Trafford? Đã đến lúc MU phải tỉnh táo và thẳng tay thay đổi.

Xem thêm
5
7,1K Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Chia sẻ nổi bật