Bốn bề Anfield như muốn nổ tung sau bàn gỡ của Cody Gakpo, còn MU có vẻ sắp sụp đổ thêm một lần nữa. Nhưng rồi Harry Maguire – người từng là tâm điểm của bao chỉ trích – lại viết nên một chương mới cho "Quỷ đỏ" bằng cú đánh đầu mang tính bước ngoặt ở phút 84. Rất có thể nền móng vững chắc của triều đại Ruben Amorim được xây kể từ khoảnh khắc đó.
Harry Maguire hiểu rõ thế nào là sống giữa ánh đèn soi và cơn bão nghi ngờ ở Old Trafford. Từng bước qua những ngày tháng bị xem là “người thừa”, trung vệ người Anh đã tự viết lại hành trình của mình – và đêm Anfield vừa qua chính là đỉnh cao của hành trình ấy, 10 tháng sau khi anh bỏ lỡ cơ hội định đoạt trận đấu ở chính khung thành này.
Bàn thắng vào lưới Liverpool không chỉ mang giá trị 3 điểm. Nó là biểu tượng của sự kiên cường: Maguire vừa nằm sân sau pha va chạm với Hugo Ekitike, nhưng chỉ vài giây sau, anh bật dậy, đánh đầu tung lưới từ quả tạt của Bruno Fernandes. Ruben Amorim mô tả ngắn gọn mà đủ sức nặng: “Cậu ấy là tấm gương cho mọi đứa trẻ – ngã xuống và đứng dậy mạnh mẽ hơn”.
Khoảnh khắc ăn mừng cũng mang dấu ấn riêng. Maguire trượt gối trước dàn CĐV Liverpool rồi quay về phía khán đài “Quỷ đỏ”, một mình tận hưởng phút giây định mệnh. “Tôi không biết mình đang ở khu nào, chỉ biết là không việt vị. Đáng ra tôi nên ôm Bruno, nhưng khi ấy chỉ muốn ăn mừng với fan – những người chưa từng quay lưng với tôi”, anh kể lại, giọng vẫn còn run. Bàn thắng ấy khép lại chuỗi gần một thập kỷ MU không thắng tại Anfield – và mở ra chương mới cho chính Maguire.
Hai chiến thắng gần nhất của MU trước các “ông lớn” Chelsea và Liverpool (cùng tỉ số 2-1) đều có điểm chung: Maguire đá chính giữa hàng thủ. Còn trong những thất bại trước Arsenal (0-1) và Man City (0-3), anh chỉ vào sân khi đội đã bị dẫn bàn. Nếu Maguire hiện diện từ đầu, có lẽ bàn thua từ phạt góc trước Arsenal đã không tồn tại – bởi ai cũng biết, không chiến là lãnh địa riêng của cựu thủ quân “Quỷ đỏ”.
Câu chuyện phục sinh của Maguire xứng đáng được xem là chương kỳ lạ nhất trong sự nghiệp nhiều biến động của anh ở Old Trafford. Nơi ấy từng chứng kiến anh đi qua mọi cung bậc cảm xúc – từ người được tung hô đến kẻ bị chế giễu. Nhưng hôm nay, Maguire đang xây lại di sản của riêng mình bằng chính sự kiên định.
Sau khi bị tước băng đội trưởng và gần như bị loại khỏi kế hoạch của Erik ten Hag, rời đi là lựa chọn dễ nhất. West Ham dang tay mời gọi, rồi các CLB Ả Rập Saudi còn sẵn sàng chi lương khổng lồ vào mùa hè 2025. Nhưng Maguire chọn ở lại, không phải để an phận với mức 190.000 bảng mỗi tuần, mà để chứng minh anh vẫn đủ bản lĩnh khoác áo MU.
Anh không quan tâm đến lời chế giễu, dù ai cũng hiểu: Maguire chưa bao giờ thật sự muốn rời Old Trafford. Có thời điểm, West Ham được xem là “bến đỗ yên bình” cho anh – nhưng trung vệ người Anh vẫn kiên định tin rằng mình có thể đảo ngược tình thế. Niềm tin ấy đã được chứng minh: từ “trung vệ thứ năm” trong danh sách của Ten Hag, anh trở lại đội hình chính với phong độ ấn tượng.
Sự nghiệp của Maguire cũng chưa bao giờ phẳng lặng ở đội tuyển Anh. Từ sau World Cup 2018, anh đi qua đủ sóng gió: vụ bắt giữ ở Hy Lạp, lời đe dọa đánh bom năm 2022, đến những tràng huýt sáo chế giễu trên sân Hampden Park. Nhưng suốt tất cả, Maguire vẫn giữ được vẻ bình thản của người từng trải.
Thật trớ trêu, trong những tháng cuối cùng của triều đại Ten Hag, Maguire lại là một trong số ít cái tên mà nhà cầm quân người Hà Lan có thể tin tưởng. Chấn thương khiến anh lỡ ba trận cuối, và có lẽ nếu anh khỏe mạnh, Ten Hag đã chưa phải chia tay sớm đến vậy.
Khi Ruben Amorim đặt chân đến Old Trafford, ông phải đợi để được chứng kiến Maguire thi đấu, nhưng chỉ cần vài trận, HLV người Bồ Đào Nha đã nhận ra: đây là người ông có thể dựa vào. “Không ai trong đội thể hiện bản lĩnh rõ ràng như Maguire,” Amorim nói. Chính vì thế, ông đề nghị CLB sớm kích hoạt điều khoản gia hạn thêm một năm.
Trong tập thể “đói khát thủ lĩnh”, Maguire nổi lên như trụ cột tinh thần. Và anh đáp lại niềm tin ấy theo cách đẹp nhất – cú đánh đầu hạ Liverpool ngay tại Anfield. Amorim từng làm điều tương tự với Sebastian Coates ở Sporting Lisbon, biến anh thành “lá chắn” của cả hệ thống. Giờ đây, Maguire đang đảm nhận vai trò ấy tại MU. Không còn ai trong phòng thay đồ dám đảo mắt khi anh lên tiếng, như Cristiano Ronaldo đã từng.
Từ các trận đại chiến với Chelsea và Liverpool, người ta thấy Maguire của những ngày đỉnh cao đang trở lại: mạnh mẽ, tập trung, chỉ huy vững vàng. Bộ ba trung vệ Maguire – De Ligt – Martinez (hoặc Shaw khi cần) đang là lựa chọn ưa thích của Amorim, biểu tượng cho một MU kỷ luật và lì lợm hơn.
Không một hàng thủ nào đủ vững khi tuyến giữa để lộ quá nhiều khoảng trống – điều từng khiến MU của Ten Hag lao đao. Amorim hiểu điều đó, ông siết lại cấu trúc phòng ngự, trao niềm tin cho Maguire như điểm tựa. Và khi niềm tin được đặt đúng chỗ, “người từng bị ruồng bỏ” đang trở thành trụ cột của cuộc tái thiết tại Old Trafford.
Harry Maguire chưa bao giờ giấu giếm tình yêu và sự trung thành tuyệt đối với Manchester United. Dù trải qua những năm tháng đầy giông bão – bị tước băng đội trưởng, bị nghi ngờ, thậm chí suýt rời Old Trafford – anh vẫn chọn ở lại, chiến đấu trong thinh lặng để chứng minh giá trị của mình. Nhưng lòng trung thành không nên chỉ đến từ một phía. Đã đến lúc MU cần thể hiện thiện chí ngược lại: một bản hợp đồng mới, ngay và luôn, như phần thưởng xứng đáng cho người đội trưởng không băng.
Ở tuổi 32, Maguire vẫn đang chứng minh rằng tuổi tác không thể che mờ bản lĩnh. Anh không chỉ đem lại sự chắc chắn cho hàng thủ, mà còn là tấm gương về thái độ chuyên nghiệp, nghị lực và tinh thần vượt khó – những giá trị mà bất kỳ HLV nào cũng muốn lan tỏa trong phòng thay đồ. Với một đội hình trẻ trung đang trong quá trình tái thiết, kinh nghiệm và sự điềm tĩnh của Maguire là thứ tài sản không thể đong đếm bằng con số.
Hơn cả vai trò chuyên môn, Maguire giờ đây là biểu tượng của tinh thần quật khởi – thứ phẩm chất hiếm hoi giữa kỷ nguyên bóng đá ngày càng thực dụng và khốc liệt. Anh cho thấy một chân lý giản dị: đôi khi, người bị đánh giá thấp nhất lại là người bền bỉ nhất. Và với Manchester United, giữ lại một chiến binh như thế không chỉ là chuyện hợp đồng, mà còn là cách khẳng định rằng câu lạc bộ này vẫn trân trọng lòng trung thành và tinh thần không bỏ cuộc – hai giá trị đã làm nên lịch sử “Quỷ đỏ”.
Nguồn: [Link nguồn]
-21/10/2025 13:10 PM (GMT+7)