Vợ đại gia trả giá vì trót... ngoại tình

Sự kiện: Những tâm sự hay
00:00 / 0:00
Chuẩn
Tốc độ đọc

Chỉ sau một phút yếu lòng trong những ngày trầm cảm hậu sinh, tôi đã đánh mất tất cả: chồng, con và chính bản thân mình.

Vợ đại gia trả giá vì trót... ngoại tình - 1

Tôi không biết tương lai sẽ thế nào (Ảnh minh họa AI)

Tôi viết những dòng này khi căn phòng trọ chỉ có một bóng đèn vàng lạnh lẽo. Đứa con bé bỏng mới hai tháng tuổi – sinh linh mà tôi từng mong chờ suốt chín tháng – giờ nằm trong vòng tay người khác, còn tôi thì bị cấm gặp con. Không ai biết tôi là ai, không ai thấy tôi khóc. Chỉ còn lại tiếng thở nặng như đá đè trong lồng ngực và cảm giác hối hận muốn xé nát trái tim.

Tôi lấy chồng giàu – một người đàn ông thành đạt, bận rộn nhưng chu đáo. Cuộc sống trước đây của tôi là mơ ước của nhiều người: nhà đẹp, xe sang, tài khoản ngân hàng không bao giờ phải lo nghĩ. Tôi từng tin mình đã bước vào một cuộc hôn nhân hoàn hảo, nơi chỉ cần sinh con và chăm lo gia đình là đủ. Rồi lần sinh nở đầu tiên đã xé mở một góc tối mà tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ đối mặt: trầm cảm hậu sinh.

Tôi khóc mỗi ngày, vô cớ. Tôi sợ hãi con khóc, sợ bóng tối, sợ cảm giác bị bỏ rơi. Chồng càng bận hơn, anh nghĩ việc thuê tài xế riêng, thuê người giúp việc, chuẩn bị mọi thứ cho tôi là đủ. Nhưng có những nỗi đơn độc mà tiền không chạm tới được.

Tôi yếu lòng. Tôi ngu dại. Tôi để bản thân dựa vào người tài xế – một người đàn ông bình thường nhưng biết lắng nghe, biết hỏi han, biết nhìn thấy một người phụ nữ đang trượt khỏi chính mình. Những tin nhắn tâm sự, vài câu an ủi, những lần đưa đón trong im lặng… tất cả kéo tôi về phía một thứ cảm giác ấm áp mà tôi đã thiếu quá lâu. Rồi cái điều không nên xảy ra đã xảy ra.

Và khi sự thật bị phơi bày, gia đình tôi tan nát chỉ trong một buổi chiều.

Chồng không đánh tôi, cũng không chửi bới. Anh chỉ nhìn tôi bằng một ánh mắt khiến tôi hiểu rằng mình vừa tự tay cắt đứt sợi dây cuối cùng gắn mình với cuộc đời anh. Anh nói rất nhẹ nhàng: “Em có thể đi. Anh không giữ người phản bội. Đây là hai tỷ – coi như anh bù lại những năm chúng ta sống cùng nhau. Nhưng từ nay, em không được gặp con nữa”.

Hai tỷ. Với nhiều người, đó là cả một gia tài. Nhưng lúc ấy, với tôi, nó chỉ là con số trống rỗng. Thứ tôi muốn là đứa con thơm mùi sữa, là tiếng oe oe mỗi khi bé đòi mẹ, là cái siết tay nhỏ xíu vào áo tôi lúc ngủ. Nhưng tất cả bị lấy khỏi tôi, chỉ vì một phút tôi nghĩ mình cần một vòng tay khác.

Tôi không biện minh. Dù trầm cảm, dù cô đơn, dù thiếu chăm sóc tinh thần… tôi vẫn là người gây ra sai lầm. Tôi đã phản bội người chồng không tiếc thứ gì cho mình. Tôi đã phản bội chính đứa con mới chào đời. Và tôi đang trả giá.

Bây giờ, tôi sống bằng số tiền ấy – một khoản mà tôi không biết phải tiêu thế nào cho bớt nhục nhã. Tôi làm mọi cách để vực dậy bản thân: uống thuốc, điều trị tâm lý, đi làm lại, tự học cách đứng lên từ đổ nát. Nhưng nỗi đau vì không được gặp con mỗi ngày vẫn gặm nhấm trái tim tôi như một con thú hoang.

Tôi viết những dòng này không để xin ai thương hại. Tôi chỉ hy vọng những người phụ nữ đang trải qua trầm cảm sau sinh hãy tìm sự giúp đỡ trước khi quá muộn. Hãy nói với chồng, gia đình, bác sĩ – với bất kỳ ai có thể kéo bạn ra khỏi vực sâu. Đừng để những phút yếu lòng hủy hoại cả cuộc đời như tôi.

Tôi không biết tương lai sẽ thế nào. Tôi chỉ biết mỗi sáng thức dậy, tôi đều thầm gọi tên con. Và cầu mong một ngày nào đó, khi con đủ lớn để hiểu, con có thể tha thứ cho một người mẹ từng đánh mất chính mình.

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo Độc giả giấu tên ([Tên nguồn])
Theo dòng sự kiện: Những tâm sự hay
Xem thêm
Những tâm sự hay Xem thêm
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN