Nhớ ơn người Thầy năm xưa!

Sự kiện: Những tâm sự hay

Những thành tích con gặt hái được là nhờ sự dìu dắt, dạy dỗ của Thầy.

Thời gian cứ thế vô tình trôi đi lặng lẽ, mới đây thôi mà đã 13 năm kể từ ngày con xa mái trường tiểu học thân thương và con không còn được học Thầy nữa.

Ngôi trường năm nào với bao nhiêu kỷ niệm của thuở ấu thơ giờ đây đã đập bỏ và xây thành chợ rồi. Đôi lần con ao ước mình có thể quay lại những năm tháng là học trò của Thầy.

Nhớ ngày đó Thầy vừa là chủ nhiệm vừa là tổng phụ trách nên lớp mình hoạt động đội rất là sôi nổi. Đội trống của trường 4 đứa đều là học trò của Thầy.

Nhớ ơn người Thầy năm xưa! - 1

Ngày Nhà Giáo Việt Nam con xin gửi lời tri ân, lời chúc sức khỏe đến Thầy (Ảnh minh họa)

Con còn nhớ như in năm lớp 4 thầy cử con thi kể truyện, lần đó con chuẩn bị không tốt vì thế không đoạt giải. Thầy rất hiểu tính tình của từng học trò mình, hôm sau thầy đem phần quà là những quyển vở được gói cẩn thận nói là giải khuyến khích dành cho con. Lúc đó con rất vui giống như là động lực để con phấn đấu vậy. Sau này con mới biết là trường không có giải khuyến khích cho cuộc thi kể truyện.

Thầy là vậy đó, bề ngoài rất là khó, nghiêm khắc nhưng thật ra Thầy hiền và hiểu được suy nghĩ của tụi học trò chúng con.

Con còn nhớ như in ngày Nhà giáo Việt Nam của 14 năm trước. Lúc đó trong lớp thi cuộc thi bông hoa điểm 10 chỉ chọn một người giỏi nhất lớp lãnh thưởng vào ngày 20/11. Con là lớp phó học tập, còn bạn Tấn là lớp trưởng, hai đứa con có số hoa bằng nhau. Thầy cho một bài toán để giải nếu ai làm xong trước và đúng thì được đi nhận thưởng. Con là con gái vì vậy mà con làm hơi lâu vì tính con cẩn thận thế là con mất cơ hội.

Sáng 20/11 năm đó, con cũng đi dự lễ với tâm trạng rất buồn. Bỗng nhiên trong danh sách khen thưởng xướng tên con lên nhận phần thưởng và giấy khen, lúc đó con còn không tin vào tai mình nữa. Phần thưởng đó là Thầy đề nghị với nhà trường cho lớp Thầy ngoại lệ là 2 học sinh nhận thưởng. Con luôn hứa với lòng mình sẽ cố gắng học thật giỏi không phụ lòng mong đợi của Thầy.

Lên lớp 5 con không còn được học Thầy nữa, nhưng Thầy vẫn luôn lặng lẽ dạy dỗ con dù không trực tiếp đứng lớp.

Ngày khai giảng năm học mới, lần đầu tiên con đứng trên bục chào cờ đại diện cho toàn thể học sinh tiểu học dõng dạc phát biểu cảm nghĩ đầu năm học mới. Con vừa là đội trống, đội viên ưu tú, và được nằm trong đội thi học sinh giỏi của trường. Những thành tích con gặt hái được là nhờ sự dìu dắt, dạy dỗ của Thầy.

Cuộc thi kể truyện năm sau con đã giành được giải Nhất, đó chính là nhờ sự động viên của Thầy mà con mới xứng đáng có được. Thầy đã trông đợi rất nhiều ở con vào kỳ thi học sinh giỏi huyện, vậy mà con đã rớt. Con tệ quá phải không Thầy, lần đó con không dám đối mặt với Thầy.

Đã lâu lắm rồi kể từ ngày con lên cấp 2 chuyển qua trường khác học con về thăm Thầy chỉ 1 lần, con vô tâm quá phải không Thầy. Ngôi trường năm nào giờ hiện tại đã không còn nữa, nhưng sâu thẳm trong tâm trí con thì lúc nào cũng hiện hữu.

Giờ đây chắc tóc Thầy đã bạc đi nhiều, Thầy đã không còn chủ nhiệm, cũng không còn là Tổng phụ trách mà Thầy giờ đã là Hiệu trưởng. Thời gian vô tình quá đã làm khoảng cách Thầy trò của chúng ta xa dần xa dần. Giờ gặp lại không biết Thầy có còn nhớ con không.

Sắp tới ngày Nhà Giáo Việt Nam con xin gửi lời tri ân, lời chúc sức khỏe đến Thầy, chúc Thầy luôn thành công trong công việc và mãi mãi là người Thầy kính yêu của con. Đâu đây bên tai con vang lên lời bài hát:

“Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi
Có hay bao mùa lá rơi
Thầy đã đến như muôn ngàn tia nắng
Sáng soi bước em trong cuộc đời
Vẫn nhớ những khi trời mưa rơi
Vẫn chiếc áo xưa sờn đôi vai
Thầy vẫn đi, buồn vui, lặng lẽ

Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi
Tóc xanh bây giờ đã phai
Thầy vẫn đứng bên sân trường năm ấy
Dõi theo bước em bước em trong cuộc đời
Dẫu đếm hết sao trời đêm nay
Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi
Nhưng ngàn năm, làm sao em đếm hết công ơn người thầy.”

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo Nguyễn Thị Quỳnh Như ([Tên nguồn])
Những tâm sự hay Xem thêm
Báo lỗi nội dung
X
CNT2T3T4T5T6T7
GÓP Ý GIAO DIỆN