Man Utd hồi sinh, Liverpool khủng hoảng: Đại chiến 19/10 ai sẽ sống sót?

Chưa vượt qua được Việt Nam, Thái Lan, Indonesia đã quá "ảo tưởng" khi vội mơ về World Cup!

Sevilla khủng hoảng tài chính, Man Utd có cơ hội "hốt" Agoume giá hời!

Sir Alex từng bị phũ: Vì sao Jansen không màng tới chiếc áo đỏ quyền lực?

Hóng VAR

Chần chừ không mua Estevao, Man United giờ chỉ biết tiếc hùi hụi

Estevao, tài năng trẻ người Brazil, đang trở thành tâm điểm chú ý tại Chelsea và đội tuyển quốc gia. Khi mới 16 tuổi, anh từng lọt vào tầm ngắm của Manchester United, nhưng cuối cùng Chelsea mới là đội hành động quyết đoán, chi 29 triệu bảng để sở hữu cầu thủ được mệnh danh là “Messinho”. Thời điểm đó, mức giá này bị xem là mạo hiểm cho một cầu thủ tuổi teen chưa có nhiều kinh nghiệm thi đấu đỉnh cao.

Chỉ sau hai năm, Estevao đã chứng minh giá trị của mình. Anh nhanh chóng thích nghi với môi trường Ngoại hạng Anh, ghi bàn đầu tiên cho Chelsea trong trận gặp Liverpool và lọt top 2% cầu thủ có số pha rê bóng thành công nhiều nhất châu Âu. Ở đội tuyển Brazil, Estevao cũng tỏa sáng rực rỡ, ghi hai bàn trong chiến thắng 5-0 trước Hàn Quốc và trở thành lựa chọn hàng đầu của HLV Carlo Ancelotti.

Nhìn lại, Manchester United không khỏi tiếc nuối khi bỏ lỡ Estevao – một tài năng có thể đã giúp họ thay đổi diện mạo. Sự xuất hiện của INEOS mang lại hy vọng rằng “Quỷ đỏ” sẽ không lặp lại sai lầm này trong tương lai.

0
884 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu
Chọn hình ảnh
Chọn ảnh từ thư viện
Chọn cảm xúc
Nhấn gửi

Bạn cũng sẽ thích

Tuấn Anh

Những dự án “vươn tầm thế giới”… rồi tan như bọt biển

Trong hơn hai thập kỷ qua, các nền bóng đá Đông Nam Á liên tục đặt ra những cột mốc táo bạo: Singapore với dự án “Goal 2010”, Thái Lan với kế hoạch dài hạn nhắm World Cup 2026 (khẩu hiệu “Come Together Towards 2026”), còn Indonesia gần nhất đặt mục tiêu World Cup 2026 sau hàng loạt cuộc cải tổ.

Thế nhưng, thực tế luôn phũ phàng hơn ước mơ.

Tại Jeddah sáng 12-10, Indonesia gục ngã 0-1 trước Iraq, chính thức bị loại khỏi vòng loại World Cup 2026. Theo Reuters và Arab News, đội bóng của HLV Patrick Kluivert đã “chơi nỗ lực nhưng bất lực trong khâu ghi bàn”, và khép lại hành trình “tốt nhất trong 20 năm, nhưng vẫn thiếu một bước để chạm tới tấm vé mơ ước”.

Ở Thái Lan, kế hoạch nhắm World Cup 2026 từng được quảng bá rầm rộ sau khi Thai League chuyên nghiệp hóa và đầu tư mạnh vào lứa cầu thủ tài năng như Chanathip, Theerathon. Tuy nhiên, “Voi chiến” chỉ dừng lại ở vòng loại cuối cùng khu vực châu Á năm 2018, rồi sa sút sau đó.

Còn Singapore – đội tiên phong với kế hoạch “Goal 2010” ra đời từ năm 1998 – từng hứa hẹn sẽ có “một thế hệ cầu thủ đủ tầm thế giới”. Hai thập kỷ sau, họ vẫn đang loay hoay ở nhóm trung bình Đông Nam Á.

Các dự án nối tiếp nhau ra đời và đổ vỡ, để lại cùng một bài học: tham vọng có thể vươn cao, nhưng nền tảng phát triển thì chưa theo kịp.

Nhập tịch – con đường ngắn nhưng không dẫn đến thành công

Sau khi thất bại với hướng đi đào tạo nội, nhiều quốc gia Đông Nam Á chọn cách “đi tắt” bằng chính sách nhập tịch. Indonesia, Malaysia và gần đây cả Philippines đều theo đuổi xu hướng này.

Indonesia hiện có hơn 10 cầu thủ sinh ra tại châu Âu – phần lớn gốc Hà Lan – trong đội hình dự vòng loại World Cup. Theo Reuters, họ không ghi nổi bàn thắng nào từ bóng sống trong các trận then chốt ở Jeddah. “Những cầu thủ nhập tịch mang đến sức mạnh thể hình, nhưng chưa đủ để thay đổi bản sắc lối chơi”, tờ báo nhận xét.

Malaysia thì thậm chí phải trả giá đắt. Đầu tháng 10, FIFA đã phạt Liên đoàn Bóng đá Malaysia (FAM) 350.000 franc Thụy Sĩ và treo giò 7 cầu thủ nhập tịch, sau khi phát hiện hồ sơ quốc tịch không hợp lệ. Vụ việc khiến dư luận trong nước nổi giận, còn đội tuyển rơi vào khủng hoảng niềm tin.

Thực tế cho thấy, nhập tịch không thể là giải pháp căn cơ. Nó có thể cải thiện sức mạnh tức thời, nhưng nếu không được gắn với triết lý đào tạo, hệ thống huấn luyện, và bản sắc lối chơi – thì chỉ tạo ra “đội tuyển lai tạp” thiếu gắn kết.

Những giới hạn về thể chất, tư duy, phẩm chất cầu thủ

Nhưng nếu không nhập tịch, và dựa hoàn toàn vào nội lực, bóng đá Đông Nam Á vẫn đối mặt với những giới hạn khách quan về thể chất, tư duy chơi bóng

Các nghiên cứu khoa học thể thao khu vực châu Á (AFC Technical Report 2023, Scientific Reports – Nature, 2024) cho thấy:

Thể chất: Cầu thủ Đông Nam Á trung bình thấp hơn 7–10 cm, chậm hơn 0,2–0,3 giây trong 30m nước rút, và thua thiệt 10–15% sức bền – sức mạnh so với cầu thủ châu Âu hoặc Tây Á.

Tư duy chiến thuật: Cầu thủ khu vực thường thiếu khả năng chuyển đổi trạng thái nhanh (từ phòng ngự sang tấn công), và ra quyết định chậm khi chịu áp lực pressing – điều được AFC gọi là “độ trễ nhận thức chiến thuật”.

Phẩm chất thi đấu: Nhiều đội vẫn chơi với tinh thần cảm xúc thay vì kỷ luật. Khi gặp đối thủ pressing tầm cao, lối chơi “đá ngắn – phối hợp trung lộ” nhanh chóng bị phá vỡ.

Nói cách khác, nội lực tự cường là cần, nhưng chưa đủ. Nếu không có một chương trình cải thiện đồng bộ – từ thể hình, tư duy, đến môi trường thi đấu – thì các đội bóng Đông Nam Á sẽ mãi bị  giới hạn ở tầm vóc "Đông Nam Â" hoặc khá hơn là "Châu Á", dù khát vọng có lớn đến đâu.

Hàn Quốc, Nhật Bản và con đường bền vững

Trong khi Đông Nam Á vẫn đang tìm đường, Hàn Quốc và Nhật Bản đã xây xong nền móng vững chắc cho mình.

Nhật Bản kiên trì với triết lý “The Japan’s Way” – hệ thống đào tạo thống nhất từ U12 tới đội tuyển, dựa trên kỹ thuật, tư duy nhóm nhỏ và triết lý “tự học trong trận đấu”. Liên đoàn Bóng đá Nhật (JFA) còn đặt mục tiêu “vô địch World Cup trước năm 2050” và hiện đã có hơn 500 cầu thủ Nhật thi đấu tại châu Âu – nền tảng giúp họ liên tục vào vòng 16 đội tại các kỳ World Cup gần đây.

Hàn Quốc thì chọn hướng “Made in Korea” – nhấn mạnh kỷ luật, cường độ, và chuẩn hóa HLV nội. Hệ thống K-League được dùng như “phòng thí nghiệm chiến thuật”, giúp cầu thủ quen cường độ cao và áp lực chiến thuật từ sớm.

Điểm chung của cả hai: họ không chạy theo nhập tịch, mà tập trung nâng tầm chính con người mình. Họ chấp nhận đi chậm, nhưng đi chắc – đầu tư vào khoa học thể thao, giáo án thể lực, và xuất khẩu cầu thủ để nâng “IQ chiến thuật” qua môi trường châu Âu.

So với con đường ấy, Đông Nam Á vẫn ở vạch xuất phát: thiếu mô hình dài hạn, thiếu đồng bộ, và quá dễ hài lòng với thành tích ngắn hạn.

Thất bại của Indonesia tại Jeddah chỉ là một lát cắt, nhưng phản chiếu bức tranh thật của bóng đá Đông Nam Á: nhiều ước mơ, nhiều khẩu hiệu, nhưng thiếu hệ thống. Sau hơn 20 năm “nuôi mộng World Cup”, khu vực vẫn chưa vượt qua nổi chính mình – giữa ranh giới mong manh của tham vọng và ảo tưởng. Nếu muốn thay đổi, phải đi lại từ gốc, như cách Nhật và Hàn đã làm: đào tạo trẻ, xuất khẩu cầu thủ, cải thiện thể chất, tư duy và kỷ luật chiến thuật.

Xem thêm
1
110 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Phượng Bùi

Trong trận đấu với Belarus, Scotland tiếp tục thể hiện phong độ thiếu ổn định dù được thi đấu trên sân nhà. Đội bóng của HLV Steve Clarke nhập cuộc chậm, để đối thủ tạo ra nhiều tình huống nguy hiểm. Tuy nhiên, bước ngoặt đến từ pha lập công của Che Adams sau sự hỗ trợ của VAR, giúp Scotland tạm thời giải tỏa áp lực. Dẫu vậy, sự thiếu gắn kết ở tuyến giữa khiến Scotland không thể kiểm soát hoàn toàn thế trận, để Belarus nhiều lần đe dọa khung thành.

Điểm nhấn lớn nhất của trận đấu chính là màn trình diễn xuất sắc của Scott McTominay. Tiền vệ đang khoác áo Napoli không chỉ đảm nhận vai trò tổ chức mà còn trực tiếp ghi bàn quyết định ở phút 84, giúp Scotland nới rộng cách biệt. Sự xuất hiện đúng lúc của McTominay đã chứng minh tầm quan trọng của anh trong đội hình, đặc biệt khi Scotland cần một thủ lĩnh ở khu trung tuyến. Dù chỉ thắng sát nút 2-1, Scotland vẫn có thể hài lòng với ba điểm và vị trí nhì bảng, trong khi Belarus tiếp tục chìm sâu ở đáy bảng xếp hạng.

Xem thêm
0
85 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Minh An

Tái khẳng định bản sắc từ học viện
Trong bối cảnh bóng đá hiện đại ngày càng bị chi phối bởi những bản hợp đồng đắt giá, Manchester United lại đang chọn con đường cũ nhưng bền vững: đặt niềm tin vào thế hệ trẻ. Dưới thời HLV Ruben Amorim và hệ thống học viện được đầu tư mạnh mẽ, MU đang dần khôi phục triết lý “từ học viện lên đội lớn” – một bản sắc từng làm nên thời kỳ vàng son của “Class of ’92”.

Ayden Heaven – viên ngọc mới nơi hàng thủ
Một trong những cái tên nổi bật là Ayden Heaven, trung vệ sinh năm 2006, người vừa gia nhập MU từ Arsenal. Dù chỉ mới 18 tuổi, Heaven đã sớm cho thấy khả năng đọc tình huống và sự điềm tĩnh hiếm thấy ở lứa tuổi này. Việc MU ký hợp đồng dài hạn với cầu thủ trẻ cho thấy tầm nhìn dài hơi: họ không chỉ muốn “sở hữu” một tài năng, mà muốn nuôi dưỡng một cầu thủ mang ADN của Quỷ đỏ. Heaven đang từng bước hòa nhập tại đội trẻ và được kỳ vọng sẽ sớm góp mặt ở đội một trong những năm tới.

Jim Thwaites – niềm hy vọng từ trung tuyến
Không chỉ Heaven, Jim Thwaites – tiền vệ tài năng được đôn lên tập cùng đội một – cũng đang thu hút sự chú ý. Báo chí Anh ví anh như sự kết hợp giữa Beckham và Scholes: vừa có kỹ thuật, vừa sở hữu nhãn quan chiến thuật sắc bén. Nhưng điểm đáng nói hơn là Thwaites không phải “sản phẩm mua về”, mà là đứa con của học viện. Anh lớn lên trong màu áo đỏ, thấm nhuần tinh thần chiến đấu và khát vọng cống hiến cho CLB mà mình yêu từ nhỏ.

Triết lý lâu dài – tương lai của một đế chế mới
Sự xuất hiện của những Heaven, Thwaites không chỉ là câu chuyện về tuổi trẻ, mà là minh chứng cho một chiến lược tái thiết toàn diện: xây dựng một đội hình có chiều sâu, ổn định và gắn bó lâu dài. Khi thế giới bóng đá đang chạy theo “thành công tức thì”, MU chọn cách gieo mầm cho tương lai. Đó là một lựa chọn khó, nhưng có thể chính là con đường giúp “Quỷ đỏ” tìm lại bản sắc – nơi mỗi cầu thủ không chỉ khoác áo MU, mà sống và thở cùng nó.

Xem thêm
0
644 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Hường Cao

Bài đăng mới nhất trên Instagram của Mikayla Demaiter nhanh chóng thu hút hàng chục nghìn lượt thích và bình luận, nhiều người ví cô như "nữ thần hoàn hảo" hay "thiên thần đẹp nhất hành tinh". Với hơn 3,1 triệu người theo dõi, Mikayla là một trong số ít vận động viên khúc côn cầu đạt được sức ảnh hưởng lớn trên mạng xã hội. Điều này không chỉ đến từ ngoại hình nổi bật mà còn nhờ phong thái tự tin, năng động và lối sống lành mạnh mà cô chia sẻ.

Dù đối mặt với những ý kiến cho rằng cô "dựa vào ngoại hình để nổi tiếng", Mikayla chọn cách phản hồi điềm tĩnh, nhấn mạnh giá trị của kỷ luật và nỗ lực từng có khi còn là vận động viên. Cô không ngừng truyền cảm hứng cho các cô gái trẻ về sự mạnh mẽ, tự do và khả năng làm chủ cuộc sống. Hiện tại, Mikayla đang lên kế hoạch ra mắt thương hiệu thời trang riêng dành cho phụ nữ yêu thể thao, khẳng định thông điệp: "Đẹp, mạnh mẽ và tự do". Hành trình của cô là minh chứng cho việc mỗi người đều có thể tỏa sáng theo cách riêng, dù xuất phát điểm hay hoàn cảnh có thay đổi.

Xem thêm
0
203 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Quang Đức

Tin đồn về tương lai của Kobbie Mainoo đang trở thành tâm điểm khi Napoli lên kế hoạch chiêu mộ tiền vệ trẻ này trong kỳ chuyển nhượng tháng Giêng 2026. Dưới sự dẫn dắt của HLV Antonio Conte, Napoli tỏ rõ quyết tâm với một đề nghị mới, sau khi thất bại ở mùa hè trước. Conte đánh giá Mainoo rất cao, xem anh là giải pháp lý tưởng để lấp đầy khoảng trống mà Franck Zambo-Anguissa để lại khi tham dự Cúp bóng đá châu Phi.

Đáng chú ý, tình hình tại Manchester United lại đang mở ra cơ hội cho Napoli. Dù được đánh giá là tài năng triển vọng, Mainoo chỉ có 203 phút thi đấu mùa này và mới đá chính 12 trận ở mùa trước dưới thời Ruben Amorim. Việc không được trọng dụng khiến Mainoo và người đại diện nghiêm túc cân nhắc việc ra đi, nhất là khi World Cup 2026 đang đến gần. Conte tin rằng Serie A, với tính chiến thuật và cường độ cao, sẽ là môi trường lý tưởng để Mainoo phát triển, đồng thời giúp Napoli duy trì sức mạnh tuyến giữa. Napoli sẵn sàng đưa ra đề nghị hấp dẫn, dù biết MU sẽ không dễ dàng nhả người.

Xem thêm
0
46 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Chia sẻ nổi bật