Mỗi kỳ chuyển nhượng đều là bài kiểm tra cho định hướng phát triển của một câu lạc bộ lớn, và với Manchester United, mùa hè này đặt ra nhiều câu hỏi gai góc. Giữa sức ép từ quy định tài chính, nhu cầu tái cấu trúc chiến thuật và kỳ vọng lấy lại vị thế ở châu Âu, đội bóng buộc phải lựa chọn giữa việc giữ lại những gương mặt từng gây tranh cãi hay mạnh tay loại bỏ những cầu thủ sở hữu phẩm chất cá nhân ấn tượng. Chính sự đối lập trong cách xử lý ấy đã tạo nên một bức tranh đầy nghịch lý nhưng lại phản ánh rõ những ưu tiên thực dụng của ban lãnh đạo. Vậy chúng ta hãy cùng xem vấn đề của thực trạng này là gì? MU sẽ giải quyết điều đó ra sao?
Tình hình chuyển nhượng mùa hè này của Manchester United tạo ra một nghịch lý thú vị: những cầu thủ từng gây thất vọng như Harry Maguire hay Mason Mount vẫn được giữ lại, trong khi các gương mặt giàu kỹ thuật, được đánh giá là tài năng lớn như Marcus Rashford, Jadon Sancho, Antony hay Alejandro Garnacho lại lần lượt bị gạt ra khỏi kế hoạch của câu lạc bộ. Tuy nhiên, đằng sau nghịch lý ấy là những tính toán rất rõ ràng về tài chính, chiến thuật và kỷ luật đội bóng.
Những lý do giúp nhóm cầu thủ từng gây thất vọng lớn trước kia lại được MU giữ lại?
Trước hết, MU chịu áp lực từ quy định tài chính PSR (Profit & Sustainability Rules). Theo báo cáo quý gần nhất, câu lạc bộ đã giảm được khoảng 21% quỹ lương, nhằm tạo khoảng trống để chiêu mộ các bản hợp đồng trọng yếu. Trong bối cảnh đó, việc giữ lại Maguire hay Mount, thậm chí cả những Urgate, Casemiro là lựa chọn ít rủi ro: vừa không phải chịu lỗ nếu bán họ đi với giá rẻ, lại không phải mất công tìm cái tên thay thế ngay tức thì, vừa duy trì sự ổn định trong nội bộ.
Maguire, dù phong độ không còn như giai đoạn đầu ở Old Trafford, vẫn là chốt chặn có kinh nghiệm. MU đã kích hoạt gia hạn hợp đồng đến năm 2026 và từ chối nhiều đề nghị hỏi mua. Ở mùa 2023/2024, anh ra sân 31 trận trên mọi đấu trường, ghi 2 bàn và có trung bình 4,3 lần phá bóng mỗi trận tại Premier League. Dữ liệu ấy cho thấy tuyển thủ người Anh vẫn hữu ích trong sơ đồ ba trung vệ mà HLV Ruben Amorim ưa dùng, đồng thời mang lại giá trị lãnh đạo và tinh thần trong phòng thay đồ.
Mason Mount cũng được giữ lại với kỳ vọng hồi phục phong độ khi thể trạng ổn định. Hai mùa gần đây, anh chỉ đá 46 trận cho MU do liên tiếp gặp chấn thương hông và cốt chậu. Tuy vậy, những khoảnh khắc hiếm hoi bùng nổ như bàn thắng ở bán kết Europa League mùa trước đã củng cố niềm tin rằng Mount vẫn có thể tạo khác biệt. Lối chơi linh hoạt – khi thì ở vị trí số 10 lệch trái, khi thì đá giả số 9 – giúp anh phù hợp hơn với triết lý pressing và chuyển trạng thái nhanh mà Amorim theo đuổi.
Nguyên nhân nhóm cầu thủ sở hữu phẩm cá nhân tốt hơn như Rashford, Garnacho,... lại bị rao bán?
Trong khi đó, những cầu thủ được coi là giàu phẩm chất chuyên môn hơn lại bị thanh lý vì nhiều lý do khác nhau. Rashford chỉ ghi 7 bàn tại Premier League 2023/24, hiệu suất kém xa mùa 2022/23 với 17 bàn. Antony thậm chí kết thúc mùa với chỉ 1 bàn và 1 kiến tạo sau 29 trận – con số không tương xứng với phí chuyển nhượng 85 triệu bảng. Sancho gặp vấn đề kỷ luật, mâu thuẫn nội bộ, còn Garnacho dù giàu tiềm năng nhưng khó hòa nhập vào hệ thống 3-4-2-1, do đó MU sẵn sàng cân nhắc bán với mức giá hợp lý.
Bức tranh tổng thể mà đội bóng đang làm có thể đánh giá là hợp lý: ưu tiên một cấu trúc tấn công mới giàu năng lượng, cường độ cao và chuyển trạng thái, thể hiện qua việc bạo chi cho Bryan Mbeumo, Matheus Cunha và Benjamin Šeško - trong khi thanh lọc những cầu thủ không còn nằm trong kế hoạch sử dụng. Quyết định của MU phản ánh sự ưu tiên cho tính ổn định, kỷ luật và hiệu suất – hơn là những màn trình diễn kỹ thuật thiếu bền vững. Giữ lại Maguire và Mount là giải pháp cân bằng giữa chi phí, vai trò nội bộ và kỳ vọng hồi phục phong độ. Ngược lại, việc loại bỏ nhóm cầu thủ giàu kỹ thuật nhưng hiệu suất không ổn định và chi phí cao cho thấy câu lạc bộ đang đi theo hướng tái thiết thực dụng, phù hợp với yêu cầu tài chính và dự án của thời kỳ mới.