Thư tình: Cái “chân nông dân” của anh à!
Khi đọc được những dòng tâm sự này anh rất muốn bé hiểu lòng anh và hãy quay về.
Bé à, có lẽ thời gian 5 năm qua, thời gian hai đứa mình yêu nhau anh đã không quan tâm nhiều đến suy nghĩ của bé nhiều. Anh đã làm cho bé phải khóc và buồn rất nhiều. Nhưng bé à, thật sự anh không muốn như vậy đâu, anh không muốn chính mình làm cho người yêu mình phải đau khổ như vậy. Anh biết anh đã sai, đã sai rất nhiều. Anh rất hối hận, hối hận vì đã để mất một người yêu tốt như bé. Thật sự cuộc đời này anh để mất bé đó là sự ân hận lớn nhất của cuộc đời anh.
Anh nhớ ngày xưa mới quen bé, anh đã thấy bé thật dễ thương và có dáng vẻ tiểu thư. Khi bắt đầu quen bé và yêu bé anh cũng thấy rất sợ vì tính mấy người con gái dễ thương và tiểu thư thì rất lăng nhăng và rất khó chiều nữa. Nhưng những điều đó không thế cản trở một người con trai 18 tuổi mới biết yêu lần đầu, mới biết cảm giác thế nào là lúc đi học bên người con gái mình cảm thấy thích thích, biết thế nào là cảm giác được người khác có một chút e thẹn khi nói chuyên với mình, biết thế nào là những buổi đêm về nằm nghĩ rồi cười một mình. Anh nhớ những ngày hai đứa mình mỗi khi xóm trọ mất điện là lại dắt nhau ra ngoài công viên ngồi chơi. Anh rất nhớ những đêm trông cho mất điện để được ra gặp bé, được nói chuyện trên trời dưới đất với bé và được nhìn thấy nụ cười thật là dễ thương của bé.
Hồi xưa anh nghĩ rằng anh không biết có tán được bé không nữa vì lúc đó bé rất nhiều người theo đuổi và bé lại dễ thương nữa. Công nhận anh ăn nói hoa văn làm cho người khác cũng phải buồn cười bé nhỉ? Anh hay nói cái bóng điện sáng là bé còn bóng điện mờ kia là anh hay anh chỉ là một chiếc máy bay trong khi bé là trái đất… phải nói thật là anh giỏi khi bé nhận lời yêu anh bé nhỉ. Khoảng thời gian hai đứa mình yêu nhau thật là hạnh phúc phải không bé. Mặc dù, không được giàu sang phú quý gì hết nhưng có mấy ai được như hai đứa mình chứ. Thật hạnh phúc khi anh và bé cứ trên một chiếc xe đi hết thành phố Huế. Thật hạnh phúc khi được nhìn bé ngồi sau mà cười khúc khích. Thật hạnh phúc khi mà bé thấy anh đạp xe không nổi bé toàn phải đạp với anh không à. Có lẽ không gì hơn khi hai đứa mình ngồi ăn cơm như một gia đình ăn toàn rau thôi phải không bé nhưng hai đứa mình toàn đút cho nhau ăn thôi. Bé nhớ không hai đưa mình bị thủy đậu đó, lúc nào anh cũng chở bé từ nhà trọ bé lên nhà trọ anh để nhìn nhau không. Đó là những ngày tháng đơn giản nhưng tràn ngập hạnh phúc phải không bé.
Anh không tưởng tượng được những ngày tháng anh không có bé (Ảnh minh họa)
Có lẽ anh đã sai lầm vì ít quan tâm đến suy nghĩ của bé. Anh hay nói rằng anh muốn yêu con gái chân trắng chứ không phải yêu một con bé có cái “chân nông dân” này. Anh hay nói anh phải yêu đủ 10 cô thì anh mới yêu bé. Anh hay nói người yêu anh thì mặt không có mụn. Anh hay nói người yêu anh không tâm lí gì hết... hạy trong chuyện khó nói khác cũng vậy. Nhưng bé à, nếu thật sự anh muốn yêu người con gái dễ thương hơn, đẹp hơn, yêu nhiều người đến tận 10 cô hay anh chê bé cái gì thì anh đã không còn yêu bé trong 5 năm cho đến bây giờ nữa. Anh yêu bé vì nhiều thứ, vì tất cả những gì hạnh phúc nhất và kể cả đau khổ vì đau khổ anh mới nhận ra rằng anh yêu bé nhiều hơn phải không bé. Từ khi anh bước ra ngoài xã hội anh mới nhận ra rằng bé thật sự quan trọng đối với anh. Bé à, không khi nào là anh không nghĩ tới bé hết vì mỗi khi anh nghĩ phải xa bé có lẽ đó là nỗi ám ảnh lớn nhất trong đời anh. Bé biết không trong hai tuần gần đây bé không hiểu được cảm giác của anh đâu. Một cảm giác thật lo sợ - lo sợ vì bé đã nhận thấy có rất nhiều người hơn anh về mọi thứ - về tiền bạc – về dễ thương – và về nhiều thứ khác nữa. Anh đã suy nghĩ rất nhiều và luôn luôn tự hỏi với mình rằng tại sao trước đây anh không đối xử với bé tốt hơn, sao không quan tâm nhiều hơn suy nghĩ khi bé nghe anh nói đùa. Anh thấy mình không còn là gì trên thế gian này nữa khi để mất bé.
Bé biết không khi anh nghe được khi hai đứa đang ngồi ăn cơm nói cười hạnh phúc nhưng bé nói rằng “đến giờ thì giữa anh và người đó bé cũng không biết là bé chọn ai nữa”. Anh biết bé vẫn yêu anh nhưng tình yêu bé dành cho anh đang ngày càng mai một dần khi người đó đang cố gắng quan tâm chăm sóc bé và anh thì lại ở xa bé nữa. Bé à, thật sự anh không thể không có bé được bé ạ. Anh không tưởng tượng được những ngày tháng anh không có bé. Những ngày mỗi khi cầm điện thoại lên chỉ muốn gọi điện hay nhắn tin cho bé. Anh không biết mình có chịu đựng được không nữa.
Bé à dù có trăm lần chọn lại thì anh vẫn chọn bé thôi – một con bé có cái “chân nông dân” mà anh hay nói. Khi đọc được những dòng tâm sự này anh rất muốn bé hiểu lòng anh và hãy quay về những ngày tháng hạnh phúc chỉ có hai đứa mình được không bé?
***
Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho chúng tôi tại địa chỉ: tamsu.24h@24h.com.vn - 24H sẽ đăng bài của bạn trong thời gian sớm nhất!