Những nỗi buồn vời vợi

Sự kiện: Tâm sự blog radio

Mai Nhỏ đi rồi, bao nhiêu hi vọng và niềm tin anh gửi vào sự may mắn, mỏi mong theo từng bước Nhỏ đi.

Đêm nay anh thật buồn, một nỗi buồn vô cớ, cũng chẳng biết sao nữa? Có lẽ phải làm việc căng thẳng quá lâu, bỗng nhiên mấy ngày không được làm việc đâm ra như thiếu một điều gì đó thật khủng khiếp, cứ tưởng rằng không phải làm việc trong môt khoảng nào đó là hạnh phúc, hóa ra không phải thế, chính không có việc gì đó để làm mới làm cho mình bị đơn côi đến cùng cực. Và anh đã lang thang FB đọc hết những gì Nhỏ viết. Có những bài viết và những đoạn viết thật thiết tha với một người nào đó mà Nhỏ đã dành cả trái tim yêu thương của mình. Anh rất mừng cho Nhỏ bởi đó là cái cớ để nhỏ ước mơ sống, ước mơ đi đến tận cùng trên con đường dài phía trước với một ai đó. Dù cho người đó không phải là anh đi chăng nữa.

Giờ này chắc Nhỏ đã ngủ rất say rồi và chẳng biết anh đang ngồi viết những dòng chữ này dành cho Nhỏ đâu. Nhỏ đã nói đúng lắm, anh đã nhớ và lo cho Nhỏ hơn ngay hôm qua và vẫn chưa bằng ngày mai đâu phải không nhỏ? Anh sẽ luôn muốn được bên Nhỏ những tháng ngày này, để lau hết những ưu phiền. Mong sao nhỏ luôn mạnh khỏe chờ đón anh ngày về hợp phố, cõng nhỏ lặng lẽ trên bờ biển vắng để Nhỏ được ngủ bình yên trên lưng anh. Có thể đó chẳng là gì cả, có thể đó là tình cảm vượt qua cái dục vọng tầm thuờng. Nếu nói đó là tình yêu thì chưa phải, nhưng nếu nó chỉ là tình bạn thì cũng không đúng.

Những nỗi buồn vời vợi - 1

Anh sẽ luôn muốn được bên Nhỏ những tháng ngày này, để lau hết những ưu phiền (Ảnh minh họa)

Thật khó mà rạch ròi phân minh trong lúc này, có thể đó chỉ là sự đồng cảm giữa anh và Nhỏ, của hai kẻ cô đơn đã tìm thấy những điều chung nhất mà trước đó chưa ai tìm thấy được cho mình. Hai kẻ đơn độc thèm khát tình yêu thương cùng tận, giờ gặp nhau mới như vỡ òa trong mọi cảm xúc. Mùa thu năm nao anh chia xa người bạn gái nơi phố cũ, mùa thu này gặp em trong tình cờ. Tạo hóa thật khéo đùa và sắp đặt cho hai kẻ hai phương trời vời vợi. Kể từ ngày Nhỏ và anh tha thiết hơn trong những cuộc vui nói chuyện, và từ những câu nói bâng quơ anh đã linh tính một chuyện gì đó, nhưng anh không nghĩ được là nó khá quan trọng đến thế. Cuộc sống vốn dĩ đã không công bằng với hầu như tất cả mọi người rồi, chắc trời chỉ muốn thử lòng Nhỏ thêm chút nữa thôi. Nhỏ đừng buồn vì ngày mai sẽ là một ngày mới, ngày mới sẽ mang cho Nhỏ thật nhiều điều mới mẻ và hạnh phúc chờ đón nơi thềm cửa, ban công đầy hoa phủ kín, nơi đó hàng đêm Nhỏ vẫn đứng ngóng nhìn từng ánh trăng đơn côi lọt qua những tán lá xum xuê vào phòng ngủ.

Mai Nhỏ đi rồi, bao nhiêu hi vọng và niềm tin anh gửi vào sự may mắn, mỏi mong theo từng bước Nhỏ đi. Mai Nhỏ đi ngày sẽ buồn như những cơn mưa gọi về phủ hắt hiu cây thánh giá gục đầu trước giáo đường quạnh quẽ, hòa trong tiếng chuông ngân dài miên man, ngày sẽ buồn như những gọt nước mắt của mưa rớt vào ô cửa kính trước bàn làm việc của anh, từng giọt, từng giọt chảy dài trên ô kính như nước mắt của ai nhớ thương ai thành lệ mưa chảy dài mê mải. Nhỏ đi rồi ngày sẽ như đông đặc, thời gian sẽ ngừng trôi như kéo thêm ra cho ta những nỗi buồn vời vợi.... Sẽ chẳng có một lời hoa mỹ nào khi tình thương yêu chợt bùng đến, có cố giấu giếm thì nó vẫn bùng lên mãnh liệt trong tim, có cố gắng gìm giữ nó thì cũng không ngăn được, thà rằng cứ kệ nó như vốn dĩ điều gì phải đến.

***

Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho chúng tôi tại địa chỉ: tamsu.24h@24h.com.vn - 24H sẽ đăng bài của bạn trong thời gian sớm nhất!

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo Phạm Quốc Bảo ([Tên nguồn])
Tâm sự blog radio Xem thêm
Báo lỗi nội dung
X
CNT2T3T4T5T6T7
GÓP Ý GIAO DIỆN