Chồng “hai mặt”

Vợ giật mình thảng thốt khi chồng trước mắt vợ hoàn toàn là một con người khác.

Ai cũng khen vợ lấy được người chồng hiền lành, thật thà. Nhưng họ đâu có biết, những cái đó thì để làm gì chứ! Cái vợ cần là một người đàn ông mạnh mẽ, quyết đoán và biết xông pha ngoài xã hội để vợ được hãnh diện cơ!

Nhưng hiện tại vợ chỉ có bên mình một ông chồng “đụt” khiến vợ mỗi lần nghĩ đến đều thấy chạnh lòng ghê gớm.

Chồng hiền lành đến nỗi toàn để họ hàng hai đằng nội ngoại bắt nạt suốt. Việc gì chồng cũng tự nguyện nhận phần thiệt về mình, chẳng đôi co, chẳng tranh đấu, còn không có lấy một lời “phản pháo”.

Đến hàng xóm láng giềng chồng cũng để họ nhảy lên đầu lên cổ. Xích mích với hàng xóm, rõ ràng người ta sai lè lè mà chồng vẫn ngậm tăm, chả ý kiến gì. Vợ hỏi lại còn bao biện: “Bỏ đi vợ ạ, để lương tâm người ta tự vấn!”. Chồng quá ngây thơ và khờ khạo rồi. Mà thôi, chồng nhát cáy thì cứ nói ra, sao phải lí do lí trấu làm gì.

Nhiều lần tranh luận, vợ nói tràng giang đại hải khô cả cổ họng, còn chồng chỉ biết im im rồi cười xòa. Vợ chỉ muốn giơ chân... đạp cho chồng một phát. Cái người chả nói được câu nào cho ra ngọn ngành, thuyết phục ấy thì làm sao mà làm nổi trò trống gì hả trời?

Việc nhà chồng chẳng nề hà gì. Từ lau nhà, giặt giũ quần áo, nấu cơm, rửa bát… chồng đều “xơi” được hết. Vợ nhờ cái là chồng làm ngay tắp tự. Nhiều khi vợ chán chả muốn làm, chồng đi làm về lại tự giác hoàn thành việc nhà thay vợ.

Vợ được nhàn thân cũng chẳng thấy phấn khởi chút nào. Đàn ông đàn ang mà cứ thích vào bếp, rồi suốt ngày loanh quanh với đống quần áo bẩn chả làm được cái gì to tát đâu!

Chồng còn rất qua loa, xuề xòa trong ăn mặc. Vài lần vợ là lượt cho còn xua lấy xua để: “Đàn ông người ra nhìn vào tài năng chứ ai nhìn vào cái mẽ hả vợ!”. Vợ nghĩ thầm: “Thế hóa ra anh chả được cái nước gì!”. Từ đó về sau vợ cũng chán chẳng buồn góp ý, để mặc chồng úi xùi mà đi làm.

Chồng không nhậu nhẹt gì cả, trừ những bữa tiếp khách thì chỉ thích về ăn cơm nhà. Cuối tuần vợ đòi đi nhà hàng đổi gió chồng cũng không cho. Nào là chê không ngon, không ấm cúng, chê đủ thứ. Chồng khô như ngói ấy, chán!

Chồng mỗi ngày uống một ly cà phê vào buổi sáng, thuốc ngày hút vài điếu, nhưng chỉ hút ở chỗ làm thôi. Vợ chợt nghĩ, liệu có phải đàn ông không rượu, không thuốc nên mới hiền lành quá thể như vậy không? Thiên hạ chả có câu: “Nam vô tửu như cờ vô phong” là gì!

Chồng “hai mặt” - 1

Chỉ là vợ vô tâm không phát hiện ra, bên cạnh mình có một viên kim cương mà thôi! (Ảnh minh họa).

Chồng còn có tính ba phải nữa. Vợ hỏi cái gì cũng ca “điệp khúc”: “Anh thế nào cũng được. Em tính thế nào anh cũng đồng ý tuốt!”. Giời ạ, đàn ông mà thế đấy, chẳng có chính kiến, chẳng quyết đoán được chuyện gì cả, cái gì cũng gật, cũng đùn đẩy cho phụ nữ quyết định.

Vợ quát ầm lên thì chồng lại giở giọng: “Mấy việc bé tí thế này cứ theo ý em! Anh chiều vợ thế còn gì!”. Định ngụy biện à? Chồng vẫn còn non và xanh lắm!

Những lúc vợ quát tháo, tức giận vô lí, chồng vẫn im lặng chả nói lại câu nào. Đúng là không được cái tích sự gì mà. Đến vợ mắng cho như mắng trẻ con còn không dám cãi một câu thì làm sao là người đàn ông trụ cột trong nhà được?

Nhiều lúc nhìn chồng thấy “ngứa mắt”, vợ lại nghĩ ra trò để “hành” chồng. Chồng làm việc trong phòng, vợ nằm sô pha gọi vào nhờ chồng: “Anh ơi, lấy giúp em cái chăn để em nằm xem ti-vi với!”.

Chồng mang chăn ra, vợ lại tiếp: “Anh ơi, lấy giúp em cái điện thoại em để trên giường nữa!”. Chồng lại tục lục vào phòng ngủ lấy ra, vợ lại nũng nịu: “Anh ơi, thôi bế em vào giường đi, nằm đây lạnh lắm!”.

Chồng lại khệ nệ bế vợ vào phòng ngủ, vợ vẫn không tha: “Anh chạy ra mang chăn vào với tắt điện luôn thể nhé!”. Làm xong hết chồng mới ngồi xuống làm việc. Vợ nhìn cái bóng của chồng chỉ muốn thở hắt ra.

Bố mẹ vợ cứ than: “Mày áp bức nó vừa thôi!”. Vợ cũng biết thế nhưng chẳng hiểu sao không nhịn được, cứ nhìn thấy cái mặt chồng là thấy ghét. Sao ông trời lại thả xuống cho vợ một lão chồng ngờ nghệch, khù khờ thế này chứ? Ông trời không có mắt à?

Vợ xinh đẹp, ăn nói có duyên thế này, đáng nhẽ vợ phải lấy được một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, yêu vợ nồng nàn tha thiết chứ! Vậy mà số vợ lại hẩm hiu thế này sao?

Nhìn chồng vợ lại nhớ đến người yêu cũ quay quắt. Ngày xưa vợ luôn nghĩ, lấy chồng phải lấy người như ex. Vợ nhớ một tình yêu quá đỗi ngọt ngào với những bữa chỉ 2 người dưới ánh nến lung linh. Nhớ những nụ hôn đắm đuối dưới mưa, những cái ghì chặt, ôm siết mỗi khi vợ giận dỗi. Sự nồng nhiệt và những giây phút bất ngờ đốt cháy mọi giác quan, xúc cảm trong vợ ấy nay còn đâu?

Nhiều lần trước chồng rủ vợ đi tiệc tùng với công ty chồng nhưng vợ toàn kiếm cớ thoái thác. Đi cùng chồng phải được hãnh diện mở mày mở mặt chứ đi cùng với “cục đất” như chồng thì chán chết.

Thế mà hôm ấy ẩm ương làm sao vợ lại đồng ý đi cùng. Nhưng cũng nhờ thế mà vợ biết thêm được một bộ mặt khác của chồng. Hóa ra bấy lâu nay chồng luôn sống hai mặt.

Vợ giật mình thảng thốt khi chồng trước mắt vợ hoàn toàn là một con người khác: đĩnh đạc, tự tin và ăn nói đâu ra đấy. Sếp chồng khen chồng nức nở trước mặt vợ, khen chồng có năng lực, khen chồng giàu ý tưởng, quyết đoán táo bạo…

Các chị em phụ nữ thì mắt lấp lánh như sao nhìn chồng, rồi tíu tít bày tỏ sự ngưỡng mộ với vợ vì có được người chồng tài giỏi, biết điều.

Té ra người gặp may là vợ chứ không phải là chồng. Chỉ là vợ vô tâm không phát hiện ra bên cạnh mình có một viên kim cương mà thôi!

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo Hạnh Như (Trí Thức Trẻ)
Những chuyện gia đình Xem thêm
Báo lỗi nội dung
X
CNT2T3T4T5T6T7
GÓP Ý GIAO DIỆN