Anh là món quà hoàn hảo nhất

Anh luôn khiến yêu thương trong tôi được lấp đầy bằng niềm vui và sự bao bọc.

Người yêu tôi là một anh chàng bộ đội, quanh năm suốt tháng đóng quân nơi tỉnh lẻ. Chúng tôi liên lạc với nhau chủ yếu là qua điện thoại và facebook. Thi thoảng, anh cắt phép năm chúng tôi mới được gặp nhau nhưng ít khi rơi vào các dịp lễ như Valentine hay 8/3…. Vì thế, tôi chỉ nhận được những lời chúc qua tin nhắn hay cuộc thoại ngắn ngủn không quá 10 phút. Nhiều lần nhìn bạn bè hẹn hò đón nhau đi chơi ngay trước mắt, tôi cảm thấy hụt hẫng vô cùng, mang tiếng có người yêu nhưng khi cần lại luôn bị bỏ rơi. Cảm xúc bộc phát luôn khiến tôi tự ti về tình yêu của mình. Suy cho cùng tôi chẳng thể trách anh, người chung tình vô tội.

Thực tế, hơn 4 năm yêu thương nhau chưa bao giờ anh làm cho tôi thấy mình không hạnh phúc hay thiếu sự quan tâm. Không gặp gỡ, chúng tôi thường xuyên nhắn tin trò chuyện, gửi gắm những yêu thương qua đường dây công nghệ hiện đại. 365 ngày trong năm là 365 tin nhắn chào buổi sáng đáng yêu từ số điện thoại quen thuộc của anh, nó luôn làm con tim nhảy múa vì hạnh phúc, là động lực để tôi vui cười mỗi ngày. Không những thế, anh còn cài cắm cả một đội quân bên cạnh để theo sát tôi, hễ tôi bị cảm sốt hay gặp trục trặc trong cuộc sống, họ sẽ thay anh bên cạnh chăm sóc, giúp đỡ. Thậm chí, bạn bè của anh thay anh đưa tôi đi chơi, cà phê quán xá, tặng những món quà vào những ngày lễ hay cuối tuần để tôi không lạc lõng, cô đơn. Tôi thấy hạnh phúc vì điều đó và thầm cảm ơn ông trời đã ban tặng anh cho tôi như một món quà hoàn hảo nhất. Anh luôn khiến yêu thương trong tôi được lấp đầy bằng niềm vui và sự bao bọc.

Chiều nay, khi căn phòng làm việc bé tẹo của mình bắt đầu rộn ràng không khí của ngày 8/3. Nghe mấy chị đồng nghiệp cùng phòng háo hức kể về những kế hoạch thú vị bên gia đình và người yêu thương vào ngày này. Người thì dự định đi du lịch ngắn ngày với người yêu vào cuối tuần, người đi ăn tối với chồng ở nhà hàng sang trọng, có người nhân dịp này về ra mắt gia đình nhà chàng… Chợt, tôi có chút chạnh lòng nhưng nghĩ về món quà 8/3 trước đó, tôi vẫn lâng lâng hạnh phúc.

Anh là món quà hoàn hảo nhất - 1

Chỉ có sự chờ đợi và tin tưởng mang anh đến gần tôi (Ảnh minh họa)

Chẳng là, năm ngoái vào dịp lễ Valentine, anh hứa cắt phép về Hà Nội thăm tôi. Bận rộn công việc tuyển quân đợt 1, anh theo đơn vị đi Thái Bình nhận tân binh. Chúng tôi bỏ lỡ chuyến du lịch dài ngày theo kế hoạch tại Nha Trang. Một chút ích kỷ của bản thân trỗi dậy, tôi giận anh vì thất hứa. Tôi bỏ mặc những bù đắp tình cảm từ bạn bè của anh, từ những món quà ngọt ngào, lãng mạn được mang đến, tôi quyết cắt đứt mọi liên lạc. Gần một tháng, cả hai chúng tôi không có một chút tin tức gì về nhau. Lúc đó, tôi tưởng tình yêu 3 năm của chúng tôi thật sự dừng lại.

Đến ngày 8/3, từ chối lời mời liên hoan ngày lễ với đồng nghiệp cơ quan, tôi thả bộ lang thang bờ hồ ngắm phố xá lên đèn quyết để xoa dịu nỗi buồn của tình yêu mang đến. Bất chợt trong đám đông người băng qua đường, nhác nhìn tôi thấy bóng một người đàn ông trông giống anh ôm bó hồng trắng vội vã bước tới. Tôi nghĩ đó là một ảo giác nhòe trong nỗi nhớ chất chồng và nước mắt của chính mình. Chỉ đến khi, tiếng nói của anh cất lên ngay bên cạnh “xin lỗi em, anh là món quà của em trong ngày 8/3 này nhé!”, tôi mới sực tỉnh. Nhìn anh, tôi òa khóc và ôm choàng lấy bờ vai xương hạc gầy gò, bỏ lơ sự chứng kiến của những người đi đường. Bỗng chốc, những giận hờn vu vơ tan biến, nhường chỗ cho niềm vui và hạnh phúc tột cùng. Cả hai chúng tôi sánh bước bên nhau lang thang khám phá khắp các ngóc ngách của phố cổ Hà Nội như chưa hề có những chuyện xảy ra trước đó. Dưới ánh đèn về đêm, đôi bàn tay chúng tôi nắm chặt, đôi chân song hành bước qua những con đường ngày cuối xuân, thỉnh thoảng ánh mắt anh nhìn về phía tôi cười hạnh phúc. Có lẽ, sự nhỏ nhen của bản thân khi cố gắng gạt anh ra khỏi cuộc sống của mình đã là một sai lầm ngốc nghếch nhất mà tôi vô tình mắc phải.

Cho đến bây giờ, hồi tưởng lại món quà đặc biệt đó, tôi thấy con tim mình vẫn thổn thức, loạn nhịp. Tôi nghĩ, những bó hoa, gói quà có thể bỏ tiền ra mua được dễ dàng, riêng anh lại khác, chỉ có sự chờ đợi và tin tưởng mang anh đến gần tôi. Vì thế tôi càng phải trân trọng và giữ gìn.

Người ta luôn nói, yêu bộ đội là khổ bởi xa cách, nhớ nhung, phải chịu thiệt thòi về tình cảm, trống vắng khi xa cách. Có thể, chúng tôi không dành thời gian nhiều bên nhau để đi chơi, hẹn hò như những cặp đôi khác. Nhưng tôi hạnh phúc, vì anh luôn dành cho tôi thời gian có thể.

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo Thu Phong ([Tên nguồn])
Ngày quốc tế phụ nữ 8.3 Xem thêm
Báo lỗi nội dung
X
CNT2T3T4T5T6T7
GÓP Ý GIAO DIỆN