Thư tình: Đau đớn trong nỗi nhớ
Em đủ thông minh để xâu chuỗi mọi việc và kết luận rằng anh chỉ là một kẻ tồi tệ.
Dear anh! Em viết mail cho anh nhưng người nhận lại là em... vì em đã tự hứa không bước chân vào đời anh nữa. Hôm qua em đã để cuối tuần trôi qua trong êm đềm, thảnh thơi. Em cứ nghĩ dùng ý chí phấn đấu để đè nén tình yêu và nỗi nhớ dành cho anh... Nhưng có lẽ không dễ như em nghĩ, khi hôm nay em lại oằn mình đau đớn trong nỗi nhớ ấy.
Giá như anh biết có một người luôn dõi mắt về phía anh - giá như em biết trong tim anh liệu có chút gì hình bóng em lưu lại!
Anh à! Em đủ thông minh để xâu chuỗi mọi việc và kết luận rằng anh chỉ là một kẻ tồi tệ. Chẳng phải thời điểm bên em, chung nhau những cung đường, chia nhau niềm hạnh phúc... anh vẫn đang miệt mài với ý định đến bên chị ấy đấy sao? Chẳng phải sự áy náy của anh chính từ việc dù bên em, anh vẫn không thôi khát vọng đến đó sao? Chẳng phải đến cuối cùng anh vẫn chọn cách rời xa em tàn nhẫn nhất sao?!?!
Thế nhưng em vẫn không thể oán trách anh, em cố chấp với tình yêu của mình, tàn nhẫn với chính mình. Em không thể phản bội chính niềm tin em dành cho anh được. Nghe thật ngu ngốc! Em sẽ chẳng ngại ngần mắng đứa bạn nào đó của mình nếu nó yêu mù quáng như thế, nên bây giờ, chính em đang nguyền rủa bản thân. Sao em lại yêu anh nhiều đến thế? Sao ngày ấy em lại hạ tất cả tường rào phòng vệ để yêu anh? Để ngày anh đi, em chẳng khác một con nhím tự nhổ bỏ toàn bộ gai, toàn thân chỉ còn những lỗ hổng.
Đến cuối cùng anh vẫn chọn cách rời xa em tàn nhẫn nhất (Ảnh minh họa)
Ai cũng bảo rằng em mạnh mẽ lắm, vì lúc mất anh, em chỉ khóc chứ không gục ngã. Em xem việc anh rời bỏ em là động lực cho em đi tiếp. Em đuổi theo anh - miệt mài như cách anh đuổi theo hình bóng ấy! Em biết rõ một điều, càng như vậy, em sẽ càng đau khổ hơn thôi. Thế nên một ngày nào đó, động lực để em cố gắng phải là bản thân em, không là anh nữa. Đúng không anh?
Em vẫn nói, vẫn cười, vẫn ngạo nghễ đi về, bỏ mặc những lời mời đón đưa. Anh từng nói em như đóa hồng đầy gai, nhưng chẳng phải trước anh em chỉ là cánh đồng tiền dễ gãy đó sao?
Hôm nay, ngày sau và sau nữa... Em sẽ để nỗi nhớ đến và đi tự nhiên như nó vẫn thế.
Rồi sẽ có ngày Sài Gòn đầy gió, người làm em đau trở về. Em mong lúc đưa tay lên, vết thương đã không còn nhức buốt.
***
Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho chúng tôi tại địa chỉ: tamsu.24h@24h.com.vn - 24H sẽ đăng bài của bạn trong thời gian sớm nhất!