Kẻ giết người hàng loạt và án 203 năm tù (Kỳ 2)

Chịu quá nhiều sự trêu chọc của bạn bè, Rifkin mong muốn trở thành một nhà văn nổi tiếng để có thể phá vỡ cuộc sống hiện tại bằng những tác phẩm của mình.

Ngay khi bắt đầu đi học, Rifkin đã cảm thấy cuộc sống của mình thật tồi tệ. Hắn trở thành trò đùa cho các bạn cùng lớp.

Bạn bè gọi Rifkin là con rùa vì dáng đi chậm chạp và khom người. Rifkin không có cơ hội được tham gia các cậu lạc bộ thể thao ở trường và ở khu phố. Trò đùa quái đản nhất mà bạn cùng lớp hay làm với Rifkin là lấy trộm đồ ăn trưa và sách vở, thậm chí tụt quần Rifkin ngay trước mặt mọi người. Rifkin càng bị trêu trọc nhiều hơn bởi chứng khó phát âm của mình mặc dù chỉ số IQ của Rifkin là 128.

Kết quả học hành không được tốt của Rifkin là sự xấu hổ của ông Bernard với các đồng nghiệp. Đó là điều dễ hiểu khi ông Bernard làm việc tại Hội đồng Giáo dục ở East Meadow. Bà Jean cảm thấy con trai mình luôn cô độc với bạn bè và bênh vực Rifkin trước những trận đòn của cha mình, bà quên đi mất chồng mình cũng cảm thấy lạc lõng với các đồng nghiệp.

Mọi thứ trở nên tồi tệ hơn với Rifkin khi hắn theo học ở trường cấp hai East Meadow. Những nỗ lực tham gia các câu lạc bộ của Rifkin đều bị bạn bè ngăn cản và tìm cách cách phá hoại. Rifkin luôn phải gồng mình chống lại, ngay cả trong giấc mơ Rifkin cũng mơ mình đang chiến đấu với những người bắt nạt mình.

Năm 1977, tốt nghiệp trung học với kết quả thấp nhất lớp những điều này không khiến Rifkin cảm thấy buồn, ngược lại hắn hi vọng mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn khi hắn trưởng thành và vào đại học.

Những những điều Rifkin đã trải qua chưa phải là quá tồi tệ, nhưng điều tồi tệ hơn đang chờ đón hắn phía trước.

Kẻ giết người hàng loạt và án 203 năm tù (Kỳ 2) - 1

David Rifkin, ảnh chụp năm 1977

Trường đại học đầu tiên Rifkin theo học là đại học Nassau ở đảo Long. Rifkin chỉ hoàn thành được năm thứ nhất ở đây, hắn ngừng học ở năm thứ hai vì lý do nghỉ học quá nhiều. Mùa thu năm 1978, Rifkin lại theo học ở một trường đại học công lập tại Brockport, một vùng ngoại ô Rochester nhưng cũng bị đuổi khỏi đó vào năm 1980.

Quay trở lại đại học Nassau ở đảo Long theo mong muốn của cha mẹ. Nhưng có cố gắng hơn thì Rifkin cũng chỉ hoàn thành được vài môn học. Rifkin quyết định bỏ học lần cuối cùng năm 1984.

Rifkin thực sự thích nhiếp ảnh và mong muốn trở thành một nhà văn nổi tiếng để có thể phá vỡ cuộc sống hiện tại bằng những tác phẩm của mình. Rifkin từng ra ngoài thuê một căn hộ sống để thực hiện đam mê của mình, nhưng thời gian không kéo dài được bao lâu khi thất bại với sự nghiệp của mình. Đó là thời gian Rifkin bắt đầu làm quen với gái mại dâm và phạm tội.

Số tiền kiếm được tròng thời gian này Rifkin đều dành cho những cuộc gặp gỡ với gái mại dâm. Sau này khi không có tiền, hắn bắt đầu giở nhiều chiêu trò để cướp tiền của những cô gái này.

Cha Rifkin bị nghiện thuốc lá, ông được kết luận ung thư tuyến tiền liệt vào mùa thu năm 1986. Quá chán nản với cuộc sống bệnh tật, Bernard đã tự tử bằng liều lớn thuốc an thần vào tháng 2/1987. Chính Rifkin đã viết lời cuối cùng tiễn biệt người cha nuôi của mình. Rifkin mắc chứng trầm cảm sau cái chết của ông Bernard.

Tháng 8/1987, Rifkin bị bắt ở Hempsted khi đang cố gạ gẫm một cô gái mà hắn cho là gái mại dâm, nhưng vô tình đó là một nữ cảnh sát giả danh. May mắn cho hắn khi không bị tạm giam.

Năm 1988, Rofkin theo học một khóa học làm vườn kéo dài hai năm tại một trường cao đẳng ở Farmingdale, New York. Lần đầu tiên trong suốt thời gian đi học, Rifkin vượt qua các kì thi một cách dễ dàng, thậm chí còn nhận được bằng khen, học bổng. Rifkin được nhận thực tập tại một trung tâm ươm giống cây trồng có uy tín ở Oyster Bay, New York.

Điều này khiến Rifkin cảm thất mình tự tin và thu hút hơn. Rifkin để ý đến một cô gái tóc vàng xinh đẹp và có ý định tán tỉnh cô gái này. Việc cô gái này từ chối lời tỏ tình của mình khiến Rifkin thực sự tức giận. Dường như bao nhiêu chuyện trước đây Rifkin đã phải chịu đựng dồn nén vào chuyện này. Lúc này, hắn cần tìm kiếm một ai đó để giải tỏa cơn giận giữ.

Tháng 3/1989, bà Jeanne và cô con gái rời khỏi nhà cho chuyến du lịch, một mình Rifkin với ngôi nhà 2 tầng tại East Meadow. Thời điểm này, Rifkin đã có kế hoạch giết nạn nhân đầu tiên của mình. 

10h tối một ngày tháng 3, Rifkin tới Manhattans để tìm kiếm một gái mại dâm cho mình, hắn chọn một cô gái trẻ tên là Susie. Susie nghiện ma túy nặng và đang cần tiền mua thuốc. Rifkin đưa Susie về nhà. Vìa tiếng sau đó, Susie yêu cầu Rifkin đưa cô đi mua thuốc, thay vì giúp cô như đã hứa, Rifkin đã dùng một vật cứng đánh mạnh vào đầu Susie . Rifkin đánh liên tục cho đến khi hắn cảm thấy mệt hoàn toàn.

Susie vẫn còn sống và cố gắng phản kháng lại trước khi Rifkin bóp cổ cô cho đến khi chết hẳn. Rinfkin  nhét cái xác vào trong một chiếc túi rác loại lớn, lau sạch vết máu, xóa dấu vết và nằm ngủ như không có chuyện gì xảy ra. 

Rifkin sẽ làm gì với cái xác của Susie? Nạn nhân tiếp theo của hắn là ai? Mời các bạn đón đọc Kẻ giết người hàng loạt và án 203 năm tù (Kỳ 3)  vào SÁNG SỚM 17/03/2014. 

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo MT (Theo Trutv) ([Tên nguồn])
Kẻ giết người hàng loạt và án 203 năm tù Xem thêm
Báo lỗi nội dung
X
CNT2T3T4T5T6T7
GÓP Ý GIAO DIỆN