“Đổi” mạng người lấy quà tặng người đẹp!

Để được người đẹp chấp nhận tình cảm, trong lần sinh nhật người mình yêu, Trương Ngọc Ải (SN 1988, quận Cái Răng, TP. Cần Thơ) đã giết người cướp của, lấy tiền mua quà tặng sinh nhật cô gái. Trước đó y còn rùng rợn chứng minh tình yêu bằng cách “hy sinh” ngón tay trước mặt người đẹp.

Món quà sinh nhật đẫm máu

Trương Ngọc Ải, con thứ ba trong gia đình ba anh em. Cha mẹ Ải ai nấy đầu hai thứ tóc, nhưng vẫn quanh năm quần quật làm lụng để trang trải gia đình. Ải gắng mãi mới học đến cấp II, chẳng thiết học, cuối cùng nghỉ hẳn, đi làm mướn. Từ ngày tự kiếm được tiền, Ải chẳng ngó ngàng gì đến cha mẹ già nữa. Số tiền kiếm được Ải ném vào những cuộc chơi, vô bổ. Ngày đi làm, tối Ải thường la cà ở các quán nhậu, gặp nữ tiếp tân nào xinh đẹp là mắt đảo như rang lạc, buông lời tán tỉnh. Trong suy nghĩ của Ải, món quà đắt tiền là con đường ngắn nhất đi đến trái tim những người đẹp. Cứ tặng quà đến chừng nào người đẹp cảm kích thì thôi. Nhiều nữ tiếp tân thường kháo nhau: Ải là “công tử Bạc Liêu”. Thế nhưng anh ta nhận được sự đáp trả bằng tình ảo hơn là thực, những cô gái đẹp chỉ đến với Ải bằng tiền. Tất nhiên những cuộc tình của Ải thường kết thúc một cách chóng vánh. Và cứ như thế, cuộc tình này đi thì Ải lại tìm niềm vui với cuộc tình khác.

Ải say mê một nữ tiếp tân tên Trần Thị Bích. Ải mua quà tặng, nhưng Bích đều trả lại. Bích nói thẳng với Ải: “Hai đứa chúng ta tính tình không hợp nhau. Vả lại em còn lo cho gia đình, chưa tính đến chuyện chồng con. Vì vậy anh đừng tặng quà em nữa, em không nhận đâu, cho dù đó là quà đắt tiền”. Tuy vậy, Ải vẫn không bỏ ý định, để chứng minh với bạn bè rằng: mình chinh phục cô gái nào thì cô gái đó cũng phải xiêu lòng, mình là người hùng, sẵn sàng làm chuyện hơn người. Ải thường chứng tỏ với người đẹp rằng, bản thân hắn là người phóng khoáng, có thể hi sinh rất cả cho tình yêu. Trong một lần ga-lăng và để chứng tỏ tình yêu, hắn dơ tay ra phất (chặt – PV) luôn một ngón trước mặt người mình yêu, khiến cô gái mặt cắt không ra máu. Sau lần đó cô gái không dám nhìn mặt gã đàn ông “chung thủy” nữa.

Sau những lần bị từ chối tình cảm, những tưởng Ải sẽ nghe lời người thân và rút kinh nghiệm trong những lần yêu trước, không ngờ hắn vẫn mù quáng với kiểu chinh phục bạn gái của mình. Rồi Ải lại gặp được một nữ tiếp tân xinh xắn tên Lê Kim Muội. Ngay lần gặp đầu tiên, anh ta đã say Kim Muội như điếu đổ. Ải liền tấn công dồn dập bằng việc liên tục ghé quán. Và dĩ nhiên kèm theo trên tay hắn là những món quà nhưng bị Muội từ chối. Kim Muội cho biết mình đã có bạn trai, nên không thể làm bạn gái Ải được. Nhưng Ải vẫn bất chấp không nghe, hắn nghĩ rằng, miễn Muội chưa làm đám cưới thì mình có quyền theo đuổi. Rồi một hôm tình cờ biết được gần đến ngày sinh nhật Muội, Ải nghĩ: “Lần này phải “ghi điểm” cho bằng được, mấy lần trước chắc tại quà chưa “đủ đô” nên người đẹp mới không chịu. Phải tặng món quà hàng chục triệu đồng trở lên cho xứng đáng với ngày sinh nhật người đẹp”. Khổ nỗi lương tháng của Ải chỉ có vài triệu đồng, làm tháng nào xài sạch tháng đó, lấy tiền đâu ra bây giờ? Ải nghĩ ra cách đi cướp để có tiền mua quà tặng người mình đang đeo đuổi.

Vào một đêm không trăng, Ải đội mũ bảo hiểm, giấu con dao trong người đi ra đường quốc lộ đón xe ôm. Nhiều xe ôm đến chào mời nhưng Ải lắc đầu, bởi thấy xe cũ. Đến khi anh Nguyễn Văn Sơn chạy chiếc Future Neo mới coóng, lại đeo nhẫn vàng sáng lóe, chỉ cái liếc mắt, y gật đầu đồng ý đi xe anh Sơn. Ải hướng dẫn xe ôm đi theo yêu cầu. Đến chỗ váng, từ phía sau, hắn rút dao đâm nhiều nhát, người lái xe loạng choạng té ngã rồi cố bỏ chạy. Sợ bị phát giác, hắn tiếp tục rượt theo đâm bồi nhiều nhát khiến nạn nhân tử vong tại chỗ. Hắn vội tháo chiếc nhẫn vàng trên tay nạn nhân và quay lại lấy chiếc xe. Nhưng đề và đạp máy hoài không được, quýnh quáng hắn bỏ xe lại. Về đến nhà, hắn phát hiện áo của mình dính máu nạn nhân, đã đem áo đi chôn. Để rồi từ ngày gây tội ác, đêm đêm hắn nằm chiêm bao thấy hình ảnh anh Sơn lởn vởn trong giấc ngủ. Vậy là, Ải không dám đem chiếc nhẫn cướp được đi bán để mua quà tặng sinh nhật như đã tính mà đem nhẫn chôn đi.

Dập tắt hy vọng một gia đình

Những nhát dao của tên ác nhân đã kết thúc mối tình hứa hẹn của chàng trai vô tội. Anh Sơn và chị Thiện đều quê ở An Giang. Họ rất yêu nhau, nhưng do cha mẹ anh Sơn không đồng ý, nên cả hai đứa hứa hẹn, khi nào kiếm đủ tiền sẽ về báo cáo mẹ cha, xin làm lễ thành hôn. Tạm thời, đi nơi xa xây dựng tổ ấm, đôi bạn trẻ chọn TP.Cần Thơ làm ăn. Họ không có vốn liếng gì ngoài đôi bàn tay trắng và đôi trái tim chung thủy yêu thương. Anh Sơn được người yêu cho mượn chiếc xe máy để chạy xe ôm. Còn chị Thiện xin đi làm công nhân. Cuốc sống như vậy cũng tạm ổn. Anh Sơn vốn rất siêng, mới 4h sáng, trời còn tờ mờ đầy sương đã dắt xe đến bãi. Tối, Sơn còn tranh thủ chạy đến 10h khuya. Chí thú làm ăn nên chẳng bao lâu đôi bạn trẻ có dư chút đỉnh. Và số tiền dư đó, họ mua cặp nhẫn vàng, mỗi người một chiếc. Cả hai không ngờ, chiếc nhẫn hạnh phúc lứa đôi lại kích thích lòng tham của kẻ ác, khiến anh Sơn thiệt mạng.

Vào đêm định mệnh ấy, đôi bạn trẻ ngồi ăn cơm chiều rất vui vẻ, họ bàn tính chuyện tương lai, mai mốt cưới xong sẽ sinh hai con. Chị Thiện khóc: “Anh bảo mình còn trẻ ráng làm để sau này mình có con, mình nuôi ăn học tới nơi tới chốn, chứ như tụi mình không học hành nên mới cực nhọc như vầy. Rồi ảnh còn còn nói vui, sau này con cái lớn có nghề sẽ nuôi lại mình. Ráng giờ cực, sau chúng mình sẽ sung sướng”. Chị Thiện khôn ngờ đó là bữa cơm cuối cùng của chị và người yêu. Tất cả những ước mơ tốt đẹp của đôi bạn trẻ đã bị Ải dập tắt.

Điều đau đớn là cha mẹ của anh Sơn, khi họ chấp nhận cho anh chị tổ chức lễ cưới thì tất cả đã muộn. Nước mắt giàn giụa cặp mắt nhăn nheo, già nua, ông Trần Văn Buông, cha của anh Sơn cho biết: “Thằng Sơn vốn hiền lành, từ hồi nào tới giờ chỉ biết chí thú mần (làm – PV) ăn. Khi còn trai tráng thì lo chăm sóc ruộng vườn. Khi có vợ cũng vất vả chạy xe ôm lại kiếm sống. Không ngờ con tôi lại chết thảm như vậy”.

Kẻ cuồng yêu đền tội

Ngày TAND TP. Cần Thơ đưa Ải ra xét xử về tội danh “giết người” và “cướp tài sản”, người dân kéo đến xem đông kịt, ai cũng lắc đầu, phẫn nộ trước hành vi độc ác của bị cáo. Đứng trước vành móng ngựa, mặt Ải lấm lét, xanh như tàu lá, bị cáo đứng cúi đầu, nước mắt ngắn dài hối hận mong được giảm tội. Suốt phiên tòa bị cáo không một lần dám quay xuống khi mặt người thân. Bởi hơn ai hết chính bị cáo biết mình đã phụ lòng tin của mọi người, khi chẳng giúp được cha mẹ lớn tuổi mà còn khiến gia đình phải xấu hổ. Đau lòng khi chứng kiến cảnh bị cáo đứng trước vành móng ngựa về tội danh giết người và cướp của, phải đối diện với mức án tử hình, mẹ bị cáo nước mắt giàn giụa: “Ải ơi, Mẹ đã khuyên con rồi mà con không chịu nghe, giết người cướp của làm chi. Giờ ra nông nỗi như vầy”.

Được nói lời sau cùng trước khi hội đồng xét xử nghị án, bị cáo quay mặt xuống xin lỗi và cầu mong sự tha thứ của thân nhân nạn nhân. Tất nhiên chẳng ai tha thứ cho một kẻ yêu mù quáng trở thành kẻ ác nhân như Ải cả.

Sau khi bị TAND TP. Cần Thơ tuyên án tử hình, bị cáo Ải làm đơn kháng cáo. Tòa phúc thẩm TAND tối cao tại TP. HCM đã bác đơn kháng cáo của bị cáo Ải, tuyên y án sơ thẩm. Trong phiên phúc thẩm, bị cáo Ải cho rằng vì quá yêu nên có những hành động mù quáng như vậy. Chủ tọa bác bỏ: “Bị cáo có ý đổ thừa trách nhiệm, ngay từ đầy, chị Muội đã nói rõ ràng không chấp nhận tình yêu của bị cáo, đúng ra bị cáo phải dừng lại, đằng này lại cố chấp. Bị cáo rất tàn nhẫn khi giết người chỉ để đạt được mục đích ích kỷ của mình. Nếu ai cũng như bị cáo đi giết người cướp của để có tiền mua quà tặng thì liệu bị cáo và gia đình có thể sống yên ổn đến giờ này được không?”.

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo Tiểu Nhật ([Tên nguồn])
Báo lỗi nội dung
X
CNT2T3T4T5T6T7
GÓP Ý GIAO DIỆN