Người “lái đò” giàu lòng trắc ẩn
Giúp nhiều “học trò” ngộ ra và hướng thiện, điều mà cô Phương tâm niệm là phải có cái tâm sáng, sự cảm thông và tính kiên nhẫn…
Vô tư xách “hàng trắng”!
“Điểm mặt” bị can người dân tộc khiến cô Phương muộn phiền nhất là Lường Thị Thuận, người Mông, SN 1974, trú tại xã Chiềng Khoa, huyện Mộc Châu, tỉnh Sơn La. Thuận bị bắt tại khu vực bến xe Yên Nghĩa, quận Hà Đông, Hà Nội, vào chiều 17/8/2012, khi cùng Lâm Văn Quế, SN 1978 và Hoàng Văn Báo, SN 1986, trú tại xã Hoàng Văn Thụ, huyện Văn Lãng, tỉnh Lạng Sơn “đánh” 12 bánh heroin, 195 viên ma túy tổng hợp.
Hơn 2 tháng bị tạm giam, không có ai gửi quà thăm nom khiến Thuận thêm sốt ruột. Như lời Thượng úy Phương, đời Thuận lận đận khi lấy phải người chồng đoản mệnh. Năm 2006, người đàn bà này tái hôn.
Thượng úy Phương chia sẻ về chuyện nghề
Ai cũng bảo Thuận “đào hoa” vì “lần đò” thứ 2 vẫn lấy được trai tân. Chồng mới yêu thương, đối xử tốt nên Thuận lấy làm yên lòng. Nhưng từ lúc Thuận bị tạm giam ở Trại tạm giam số 1 thì đứt luôn tin tức về chồng. Vào trại, nghe chị em cùng buồng nói, “xách” ngần ấy ma túy thì “hết đời”, Thuận hoảng sợ, chẳng thiết ăn uống. Để mắt tới Thuận, nữ quản giáo thấy rõ sự tuyệt vọng trên khuôn mặt đậm vẻ chất phác của bị can này.
Sợ “học trò” làm liều, cô Phương đã cắt cử 2 bị can khác “kèm” Thuận. Biết Thuận có 5 người con cả chung và riêng, Thượng úy Phương an ủi rằng, có thể vì bận chăm các con nên chồng Thuận chưa thu xếp xuống gửi quà cho vợ được. Nghe cô khuyên giải, Thuận vơi căng thẳng. Người phụ nữ này đã xốc lại tinh thần vì nghĩ tới các con nheo nhóc. Thuận nói, người ta thuê vận chuyển ma túy về Hà Nội được trả 10 triệu đồng, Thuận gật đầu đánh rụp. Món tiền lớn ấy sẽ giúp cả nhà 7 miệng ăn thoát khỏi những bữa cơm chỉ có sắn, ngô. “Lúc mang hàng về Hà Nội, em không biết tội vận chuyển ma túy lại nặng vậy” – Thuận nói với cô Phương. Được nữ quản giáo phân tích tình tiết giảm nhẹ, Thuận ngộ ra và tích cực khai báo.
“Học trò” sắc sảo nhưng yếu đuối…
Lê Thị Kim Oanh, SN 1966, trú tại phố Xã Đàn, quận Đống Đa, Hà Nội, GĐ một Cty chuyên môi giới bất động sản, được liệt vào dạng sắc sảo nhất phòng. Nhưng cũng như Thuận, từ khi bị tạm giam đến nay, chưa một lần Oanh được chồng gửi quà tiếp tế. Điều này khiến Oanh rầu rĩ. Oanh kể, chồng làm ở Sân bay Nội Bài, kinh tế gia đình khấm khá. Vợ chồng Oanh yêu thương nhau cùng chăm sóc 2 đứa con nhỏ. Vậy mà, giờ ra nông nỗi này.
Theo lời khai ban đầu, Oanh lừa đảo chiếm đoạt số tiền hơn 60 tỷ đồng. Bị can này sa lưới vì qua mặt những người có nhu cầu mua đất dự án khu đô thị Vân Canh, huyện Hoài Đức, Hà Nội. Tháng 3/2010, Oanh nhận 2,6 tỷ đồng tiền đặt cọc của bà Phương, trú tại huyện Từ Liêm, Hà Nội, môi giới mua 4 lô đất liền kề tại khu đô thị mới Vân Canh do Tập đoàn phát triển nhà và đô thị (HUD) làm chủ đầu tư với giá 20 triệu đồng/m2.
Nhưng thấy Oanh chỉ hứa suông nên bà Phương đã “vạch mặt” Oanh với CQCA. Phía HUD cho hay, các lô đất liền kề Oanh nhận tiền đặt cọc của bà Phương chưa rao bán. HUD không có quan hệ giao dịch và ký hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất với Oanh. Nhưng một số bị hại cho rằng, chồng của Oanh, ông H, có quan hệ với một số “chóp bu” của HUD1 và được HUD1 gửi thông báo chấp thuận cho mua đất tại liền kề 42 Vân Canh.
Chồng Oanh đứng lên nhận tiền đặt cọc của người quen với số tiền lên đến gần 8 tỷ đồng. Một số bị hại khác còn cho biết, khi đưa tiền đặt cọc cho ông H, nhiều người còn cẩn thận gọi điện cho lãnh đạo HUD1 để hỏi và được xác nhận là ông H có suất mua đất tại vị trí trên nên họ rất yên tâm. Oanh khá nổi tiếng trong giới bất động sản Hà Nội vì có rất nhiều nhà đất và kết nối được rất nhiều hợp đồng mua bán bất động sản trực tiếp giữa người mua với chủ đầu tư. Nổi tiếng là Oanh “đất” nhưng ngôi nhà vợ chồng tá túc tại 163 Xã Đàn đã “bị hóa”, còn chiếc xe ô tô họ sử dụng chỉ là xe đi thuê.
Thượng úy Phương cho hay, lừa món tiền khổng lồ nhưng giờ Oanh chẳng còn một xu vì lấy tiền của người này trả cho người khác. Trắng tay, vướng vòng lao lý Oanh tuyệt vọng, nhưng khi cô Phương nhắc tới 2 con (6 và 9 tuổi) thì Oanh đã nghĩ lại, không suy nghĩ tiêu cực nữa.
Hoàn lương!
Trong số các học trò của mình, cô Phương ấn tượng nhất là Nguyễn Thị Hữu, SN 1964, trú tại xã Xuân Đỉnh, huyện Từ Liêm, Hà Nội. Hữu là phận “hồng nhan” bạc phận. Người đàn bà có nhan sắc này sớm góa bụa nhưng sau đó tìm được hạnh phúc cùng anh V.
Những năm 2007, 2008, khi dịch vụ karaoke hái ra tiền, vợ chồng Hữu thuê địa điểm, mở quán ở gần nhà. Nhưng vài năm sau, chuyện làm ăn không “xuôi chèo mát mái”, Hữu đổi hướng sang cà phê rồi kiêm cả dịch vụ “tươi mát”. Bà chủ tuyển 2 nhân viên nữ trẻ, đẹp phục vụ nên quán cà phê trá hình luôn đông vui. Nhưng hoạt động chưa được bao lâu thì bị CQCA “đột kích”, bắt quả tang nữ nhân viên bán dâm cho khách.
Hữu bị bắt rồi bị TAND huyện Từ Liêm tuyên 30 tháng tù về tội “Chứa mại dâm” vào năm 2009. Cải tạo tại Trại tạm giam số 1, ngày 2/9/2011, Hữu được đặc xá, tha tù. Suốt thời gian ở trong trại, cô Phương đã ở bên động viên, chia sẻ. Sự giúp đỡ của nữ quản giáo đã giúp Hữu thay đổi. “Em xoay nghề gì cũng ra tiền sao lúc ấy lại tính quẩn thế” – Hữu chia sẻ với nữ Thượng úy. Từ khi rời trại, tháng nào Hữu cũng ghé thăm nhà cô Phương. Giờ người phụ nữ này cùng chồng kinh doanh hàng ăn, kinh tế khấm khá; 2 người con cũng trưởng thành. Day dứt về một thời lẫm lỡ của mình, giờ Hữu luôn hướng thiện. Người phụ nữ này được nhiều người biết đến vì làm từ thiện, giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh.
Tâm huyết với sự nghiệp “lái đò”!
Dày dặn kinh nghiệm là thế nhưng năm nay, Thượng úy Kiều Thị Thu Phương mới ngoài 30 tuổi. Được hỏi, quản giáo nam đã vất, với nữ càng nhọc nhằn hơn sao chị vẫn chọn nghề này, chị đáp: “Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ biết dành phần ai”.
Lời của Thượng úy cũng chính là tâm huyết, tình yêu bấy lâu chị dành cho nghề. Chị Phương kể, năm 1997, chị tốt nghiệp Khoa trại giam của trường Trung cấp cảnh sát và công tác tại Trại giam Thanh Xuân. Cũng là quản giáo nhưng thời kỳ đó, công việc của chị “êm ả” hơn nhiều vì các bị can đã xác định rõ ràng về số phận, người quản giáo chỉ hướng thiện cho họ. Nay, khi chuyển công tác về Trại tạm giam số 1, đối tượng mà chị Phương quản lý, giáo dục là bị can nữ. Họ đang trong quá trình điều tra nên tâm lý bất ổn, dễ manh động. Với “học trò” này thì vất hơn nhiều, phải sâu sát để nắm rõ nhân thân và cả tâm lý từng người để khuyên giải.
Thấu hiểu họ, nữ quản giáo nói, bị can là những người lầm lỡ nhưng không phải họ đều xấu. Nhiều người bị xô vào vòng lao lý cũng vì hoàn cảnh trớ trêu. Điều chị Phương quan tâm nhất là để họ nhận ra sai lầm và có thể làm lại cuộc đời, cần lắm sự tha thứ, rộng lượng của những người xung quanh. Nói về nữ bị can, “cô giáo” Phương cho hay, họ yếu đuối nhưng cũng “lắm chiêu” gây nhiễu cán bộ. Nhưng với mỗi “đầu gấu”, nữ quản giáo lại có cách “chuyển bại thành thắng”. Chị “đánh” vào tâm lý người mẹ, người vợ để thuyết phục, khuyên giải họ.
Nhắc tới chuyện của mình, chị Phương tâm sự, mình rèn được những “học trò” tốt, hướng thiện là do Ban Giám thị Trại tạm giam số 1 quan tâm chỉ đạo, phần vì có “hậu phương” vững chắc. Chồng của chị Phương cũng là cán bộ quản giáo nên hai người rất “tâm đầu ý hợp”. Hiểu công việc của vợ, anh càng thương vợ phải trực đêm; dịp lễ, Tết lúc nào cũng bận bịu.
Chia sẻ về dự định tương lai, chị Phương phấn khởi “phô”, chị được Ban Giám thị Trại tin tưởng giao trọng trách quản lý Đội Bệnh xá (đội sẽ được thành lập trong thời gian tới). Sự tín nhiệm này là động lực mạnh mẽ thôi thúc chị phải phấn đấu hơn nữa trong công việc. Không chỉ xuất sắc trong chuyên môn, Thượng úy Phương còn là 1 trong 2 tay súng nữ “thiện xạ” của Trại tham gia vào các giải thi bắn súng quân dụng của ngành CA TP Hà Nội. Hơn 10 năm qua, năm nào chị cũng đạt Chiến sĩ thi đua tiên tiến, được nhận Giấy khen của Giám đốc Công an TP Hà Nội.
Gặp gỡ Thượng úy Phương, tôi hiểu vì sao chị được các “học trò” quý mến ngay cả khi họ đã rời trại. Cái tâm sáng, sự thông cảm và tính kiên nhẫn đã giúp chị đến gần hơn với những “học trò” của mình, giúp họ hướng thiện, làm cho cuộc đời này tươi sáng hơn.