Tôi chỉ là kẻ thay thế

Nếu lúc đó biết em đã có lựa chọn cuối cùng, tôi đã cướp em đi, không để em làm đám cưới với người ta nữa...

Phần 1: Em đi để lại chiếc quần legging

Phần 2: Đến với tôi vì tình một đêm

Phần 3: Chiếc legging trên ghế sofa

"Cậu vừa nói cái khỉ gì thế?" - gã gắt lên ngay sau khi Vi đi khỏi. "Câu hỏi đấy nghĩa là sao, cái gì mà viễn cảnh tương lai? - gã túm lấy hai vai tôi, lắc mạnh. Anh bảo có sự khác nhau không, giữa việc người ta yêu mình và xây dựng tương lai có mình trong đó, với việc người ta đã tính hết mọi thứ, đã dự trù tương lai mong muốn, chỉ cần tìm một người, lắp vừa vào khung cảnh họ dựng lên. Và họ tìm thấy mình, tôi cố gắng mô tả đơn giản, tay kéo mạnh khung rèm ra. Từ góc này, tôi có thể nhìn thấy những chiếc xe toả ra từ khu để xe tầng hầm. Trong những người đó, có Vi, đang bỏ đi càng lúc càng xa tôi.

- Tất cả cũng chỉ đến thế này thôi. - Em thở dài, nói như buột miệng khi tôi dần dần hạ mình xuống bên cạnh em.

- Em vừa nói gì phải không?

- À, ý em là, mọi chuyện đêm nay, tất cả cũng chỉ đến thế này thôi, có là hạnh phúc hay là tình yêu cũng chỉ đến thế này thôi.

- Em nói cứ như chưa yêu bao giờ vậy.

- Phụ nữ bây giờ nguy hiểm lắm, anh không biết được đâu.

- Em đang tự thú đấy à? - Tôi cười, hôn lên đầu xương quai xanh sát cổ.

- Họ yêu anh, nhưng họ cũng nghĩ đến tương lai của họ. Phụ nữ bây giờ biết tự dựng lên viễn cảnh nhà cao cửa rộng, chồng cầu tiến con ngoan đẹp. Họ sẽ yêu hết người này đến người khác, tìm người này đến người kia, để lắp vừa cái viễn cảnh đó.

- Từ lúc đó đến lúc họ tìm thấy người cuối cùng, người họ lựa chọn, anh chỉ là người thay thế.

- Ừ, anh chỉ là người thay thế tạm thời. - Em giơ cao hai bàn tay lên, duỗi ra, lồng ngón tay vào nhau, như động tác thể dục trên giường, cảm giác như vừa trút ra được một sự thật chiêm nghiệm không biết nói với ai.

- Như em? - tôi để giọng mình cao lên, đặt câu hỏi mà e ngại câu trả lời kia sẽ là sự đồng tình.

- Như em... (em cười). Nếu như em thì em đang làm gì ở đây với anh thế? - Em dùng ngón tay gõ gõ lên mũi tôi. - Em và anh là thuộc dạng thức khác. Bình thường thì sẽ là thế kia, em chỉ nói cho anh biết vậy thôi.

Rồi chúng tôi lại hôn nhau, giờ nghĩ lại, nếu lúc đó tôi biết em tên là Minh, tôi đã gọi tên em nhiều lần. Nếu lúc đó tôi biết em đã có lựa chọn cuối cùng, và tôi cũng sẽ là lựa chọn của người khác, có lẽ dù chỉ một khắc tin rằng, tôi và em đủ khác, tôi đã cướp em đi. Vì có thật sự như em nói, hạnh phúc chỉ đến thế thôi sao?

Tôi chỉ là kẻ thay thế - 1

Nếu lúc đó tôi biết em đã có lựa chọn cuối cùng thì tôi đã cướp em đi (Ảnh minh họa)

Gã hỏi tôi: "Vì cớ gì cậu lại nhớ Minh đến thế?". Tôi không biết, có thể cô ấy chỉ vô tình gieo hạt trong đầu tôi, tôi cứ nghĩ nó chỉ lớn lên như cỏ dại nhưng đến lúc vô thức quay lại, nhận ra thì đã là cả một đoá hoa vô thường. Gã cười nhạt: "Việc có những suy nghĩ như thế giấu kín trong lòng cậu, đã làm tổn thương Vi rồi. Cô ấy vừa xinh vừa giỏi, lại rất biết chiều cậu, vậy mà cậu giữ cô ấy cũng không xong". Thế anh, anh tồn tại dưới dạng thức lý trí của tôi, lại phải nhủ tôi rằng tôi yêu Vi, trong khi anh chưa từng nói thế về bất kỳ ai, kể cả Minh? - Tôi gào to trong đầu nhưng không tức giận. Chỉ là cảm giác rất hỗn loạn khi có người trong đầu mình nói một kiểu mà mình cảm thấy lại theo một kiểu khác.

Gã không nói gì, rất lâu. Tôi nhìn gã hoài nghi. "Tôi chỉ muốn tốt cho cậu" - gã ngập ngừng, "Nếu Vi ở cạnh cậu, tôi sẽ không phải lo lắng về những thứ tình cảm bất thường dẫn đến tâm lý không ổn định. Tôi không hiểu lắm về chuyện người thay thế kia, với tôi, ai yêu cậu cũng như nhau cả thôi. Nếu Vi thay thế được Minh, mà Vi lại là lựa chọn tốt nhất thì cậu nên yêu cô ấy". Gã không nói nữa, tôi biết gã đang cảm thấy đuối lý, nói về một thứ gã không biết.

Cuộc nói chuyện như cơn bão diễn ra trong đầu tôi, giữa không gian vô thanh của buổi sáng chủ nhật. Tôi nhìn kỹ quanh căn phòng, những sự thay đổi nhỏ nhặt khác biệt từ khi Vi đặt chân đến đây. Từng góc từng góc một. Người hay cảnh báo về việc không biết quý trọng những thứ mình đang có cho đến khi bị mất đi. "Có phải tôi ảo tưởng, chỉ chạy theo hạnh phúc mơ hồ không có thật còn những điều ngay trước mắt lại dửng dưng thờ ơ. Rồi sẽ biết ngay thôi" - tôi tự nhủ. Đằng nào tôi cũng chỉ có một mình.

Cuối tháng, tôi và Vi chia tay. Không ồn ào, không nước mắt. Như con đường tách ra làm hai, chẳng ai đứng lại ở ngã ba quá lâu. "Nếu em không nghe lời anh hôm đấy, mọi chuyện đã khác, đúng không?" - Vi thoáng cười rồi mím chặt môi rất nhanh. Duy một sự bất thường mà tách lìa hai cá thể, cô nuối tiếc điều đấy, hay cũng đã tự biết chỉ trật một mắt xích là kế hoạch hoàn hảo không còn chạy được nữa. Mọi chuyện không sớm thì muộn cũng xảy ra.

Tôi nhìn cô, cố giải thích cho kết cục không tránh khỏi. "Em hiểu, em hiểu" - Vi như tự nói với chính mình, không nhìn tôi nữa. Chưa hết ly frapuccino, cô chủ động rời đi, bước đến chiếc ôtô đen bóng loáng chờ ở xa tôi chưa nhìn thấy bao giờ. Khoảng thời gian ngắn nhìn cô khuất dạng, trong đầu tôi chạy tua đoạn băng quãng ký ức chúng tôi ở bên nhau, nhợt nhạt và phai màu. May mà đã chỉ dừng lại ở đấy, tôi tự nhủ. May mà đã dừng lại ở đây.

(Còn nữa)

Khi hình ảnh của Minh đã chiếm trọn tâm trí anh thì dù có Vi bên cạnh, anh vẫn không cảm nhận được niềm hạnh phúc trọn vẹn. Và liệu sự ra đi của Vi có khiến anh suy nghĩ lại về tình yêu thực sự và đi tìm Minh hay không? Mời các bạn hãy đón đọc phần cuối vào lúc 15h ngày 22/12/2012 trên chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống nhé!

Chia sẻ
Gửi góp ý
Theo By G (Người đẹp)
NOEL - Lễ Giáng Sinh Xem thêm
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN