Thơ tình: Hoài niệm
Em ngại ngùng mở quá khứ dịu dàng / Anh hờ hững cả một đời con gái
Hoài niệm
Em ngại ngùng mở quá khứ dịu dàng
Anh hờ hững cả một đời con gái
Dẫu người đi chưa bao giờ trở lại
Hẹn ngày về sao cứ ngỡ trăm năm?
Cuộc sống âu lo em bối rối nhọc nhằn
Nặng trĩu vai mối tình đầu nghiệt ngã
Ước gì anh chỉ là người xa lạ
Để đêm về thao thức với vô tri!
Người không về. Em tiếc nữa mà chi?
Để quá khứ ngủ yên đừng thức giấc
Lỡ khi say kỉ niệm về nhận mặt
Đến trăm năm đá có hóa tro tàn?
Cố quên đi hỡi quá khứ dịu dàng!
Đừng thức giấc giữa mùa đông lạnh giá
Anh bây giờ... anh bây giờ xa quá
Còn lại mình em khóc với riêng em!
Người vô tình, rồi vội vã, rồi quên
Bỏ sau lưng kỉ niệm thời nông nổi
Chợt nhận ra bao nhiêu lời gian dối
Dẫu muộn màng đem trách cứ do đâu?
Em giận hờn cả tháng bảy mưa ngâu
Cho hờ hững hong khô thời con gái
Biết người đi không bao giờ trở lại
Ta vẫn chờ cho quá khứ nguôi ngoai
***
Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho chúng tôi tại địa chỉ: tamsu.24h@24h.com.vn - 24H sẽ đăng bài của bạn trong thời gian sớm nhất!