Món quà 8/3 bất ngờ từ người chồng đã cũ
Kèm theo món quà là những dòng viết ngắn ngủi, nhắc lại một vài kỷ niệm thời tuổi trẻ của chúng tôi…
Tận 2 năm sau ngày chia tay chồng cũ, nhiều người vẫn không tin nổi hạnh phúc của gia đình tôi đã tan vỡ. Chúng tôi yêu nhau suốt 8 năm trời, cùng nhau trải qua bao nhiêu tháng ngày khổ cực, tới lúc thành đạt, có chút địa vị, anh lại sẵn sàng bỏ mẹ con tôi chạy theo cô nhân tình trẻ.
Chúng tôi yêu nhau từ thời sinh viên. Gia cảnh 2 bên gia đình đều khó khăn nên ngay từ năm thứ 1, chúng tôi đã đi gia sư kiếm thêm tiền đóng học phí, tiền sinh hoạt. Thời ấy, dù nghèo, nhưng chúng tôi vẫn hạnh phúc trong sự thiếu thốn, thầm tự hứa sẽ cùng nhau cố gắng có công việc đàng hoàng, sớm ổn định cuộc sống nơi phồn hoa đô thị.
Dù anh bội bạc, nhưng nhắc tới chồng cũ trái tim tôi vẫn thổn thức (ảnh minh họa)
Ra trường, chúng tôi cưới nhau. Cuộc sống của cặp vợ chồng tỉnh lẻ, đi thuê nhà, lo ăn từng bữa ai trải qua rồi thì đều thấu hiểu. Tôi mang thai con đầu lòng, ốm nghén không ăn uống được bất cứ thứ gì, cơ thể mệt mỏi, rệu rã, bác sỹ chỉ định nằm treo chân 1 chỗ. Tôi xin nghỉ việc ở nhà tĩnh dưỡng, công ty thiếu nhân sự nên tuyển ngay cô bé kế toán mới vào thế chân. Vậy là tôi chính thức thất nghiệp. Bao nhiêu khó khăn, gánh nặng cơm áo gạo tiền dồn lên cả đôi vai của anh. Tôi vẫn nhớ, để có tiền cho tôi đi đẻ, anh đã phải nhận làm hồ sơ cho nhiều dự án lớn nhỏ, với số tiền công rẻ mạt, hầu như cả đêm không ngủ, thức tới tận sáng hôm sau.
May mắn thay, nhờ sự chăm chỉ, cầu tiến, một thời gian sau chồng tôi được cất nhắc. Công việc của anh lên như diều gặp gió. Cuộc sống của chúng tôi cũng dần được cải thiện.
3 năm sau, chúng tôi gom góp vay mượn mua được căn nhà ở thủ đô. Vợ chồng tôi mừng lắm, bao nhiêu công sức, nỗ lực và cả mơ ước của chúng tôi cuối cùng cũng thành hiện thực.
Rồi giông bão cũng ập đến chính trong căn nhà mơ ước của vợ chồng tôi. Khi anh càng thành đạt, thời gian dành cho vợ con mỗi ngày một ít. Tôi trở thành người vợ cô đơn trong chính căn nhà của mình, hàng ngày tôi đưa đón các con đi học, đi làm, đón các con về, cho các con ăn rồi ngồi chờ cơm chồng tới tận đêm khuya. Anh về nhà nồng nặc hơi men, và chỉ chực nằm lên giường đi ngủ. Mâu thuẫn cuộc sống cũng bắt đầu từ đó.
Chúng tôi cãi vã nhiều hơn, anh năng đi công tác hơn và cái ngày định mệnh ấy cũng đến. Khi cô nhân tình trẻ của chồng vác bụng bầu khá lớn tới nhà tôi đòi… sự công bằng.
Sau những ngày căng thẳng, chồng tôi quyết dọn ra khỏi nhà để tiện bề chăm sóc cô bồ trẻ. Anh một mực khẳng định rằng, chúng tôi nên giải thoát cho nhau bởi từ lâu anh đã không còn tình cảm gì với tôi, chỉ chung sống với nhau vì nghĩ tới 2 đứa con gái nhỏ. Tôi hụt hẫng vô cùng, người chồng mà tôi đã cùng anh vượt qua những ngày khó khăn, biết bao giông bão của tuổi trẻ không ngần ngại phủi tay mẹ con tôi thật nhanh để ở bên tình mới.
Ngày chúng tôi ly dị, anh chẳng kịp trò chuyện với các con, mặc các con ấm ức khóc đòi bố, anh vội vàng đưa bồ nhí của anh đi đẻ. Lần này, cô ấy sinh cho anh 1 thằng cu…
Nỗi đau nào rồi cũng nguôi ngoai, tôi trở thành bà mẹ đơn thân, tôi cố gắng bù đắp sự thiếu hụt một người bố cho các con bằng tình yêu thương, sự quan tâm vô bờ bến và một cuộc sống đủ đầy.
Bẵng đi 2 năm sau đó, ngày hôm qua, tôi bất ngờ nhận được điện hoa và một món quà khá lớn. Dù không ghi tên người gửi, nhưng chỉ cần đọc bức thư anh viết, tôi nhận ra nét chữ quen thuộc.
Anh nhắc tôi nhớ đến những kỷ niệm cũ của chúng tôi, anh xin lỗi và mong tôi tha thứ để anh được về đoàn tụ bên gia đình, bù đắp cho những lỗi lầm mà suốt 2 năm qua khiến anh day dứt.
Không phải đến bây giờ, tôi mới biết được sự lục đục giữa anh và cô nhân tình trẻ. Cô bồ mà anh quyết bỏ rơi mẹ con tôi theo cô ả, không chỉ có mình anh. Có lẽ vì thế mà anh hối hận rồi chăng? Hay vì chính anh bị bỏ rơi nên đang cần mẹ con tôi để xin một nơi nương náu?
Đang miên man trong dòng suy nghĩ, bất ngờ tôi nhận được tin nhắn điện thoại của chồng cũ cùng lời đề nghị một cuộc hẹn riêng. Lúc này, tôi bối rối thật sự, tôi không biết nên trả lời thế nào với tin nhắn của anh. Tôi không muốn gặp lại người đàn ông bội bạc mẹ con tôi để chạy theo tình mới, nhưng mặt khác, trái tim lâu ngày tưởng chừng đã chai sạn của tôi, vẫn còn thổn thức mỗi khi nhắc tới anh – người khiến tôi yêu nhất và cũng làm tôi tổn thương đau đớn nhất!