“Ăn mày thì không có rượu vang mà uống!”
Mấy ngày nay, sự việc NSƯT Chánh Tín vỡ nợ và đối mặt với nguy cơ phải "ra đường" khiến dư luận quan tâm và có những ý kiến trái chiều, thậm chí tranh cãi gay gắt.
Một bên cho rằng, hoàn cảnh của nghệ sỹ Chánh Tín hiện rất đáng thương, cần ủng hộ và kêu gọi sự ủng hộ. Tuy nhiên, một bộ phận khác phản đối và cho rằng, việc kinh doanh thua lỗ là điều không tránh khỏi, hơn nữa, còn nhiều trường hợp khác đáng thương hơn nhiều.
Đứng trước các tranh luận, nhà thơ Bùi Thanh Tuấn – người từng thần tượng nghệ sỹ Chánh Tín - đã đưa ra cái nhìn của riêng mình. Nhà thơ cho rằng, bây giờ mới là vai diễn lớn nhất trong đời Chánh Tín và hy vọng ông diễn tốt để đến hồi thái lai.
Nhà thơ Bùi Thanh Tuấn tâm sự:
“Chiều Chủ nhật, ngồi trông quán để vợ ngủ chút. Nắng rọi vào những mảng tường kính lấp loá. Đường phố gần như không một bóng người. Dù chỉ một mình nhưng sao vẫn không thấy cô đơn...
Chuyện xì xào trên báo mấy hôm nay về sự phá sản của một nghệ sĩ tên tuổi khiến tôi có chút trắc ẩn, dù điều đó vẫn thường xảy ra như cơm bữa. Nghệ sĩ mà, nói đến làm ăn thì chín đường chết một đường... hoà. Nhưng họ không thể không làm ăn. Vì họ phải sống và nuôi dưỡng đam mê nghệ thuật.
Tôi nhớ khá nhiều lần uống rượu với vợ chồng (và có khi cả gia đình) người nghệ sĩ ấy. Tôi ngưỡng mộ vẻ đẹp trai và tính cách ngang tàng đàn ông của anh. Tôi thích cách anh nói chuyện chẳng cần dè chừng xung quanh, không đỏm dáng để cố tỏ ra mình là người nghệ sĩ thanh lịch. Tôi thích kiểu nghệ sĩ chịu chơi như thế.
Sinh lão bệnh tử. Thời vàng son cũng qua. Thần tượng nhan sắc của tôi cũng phai tàn theo năm tháng. Lần cuối gặp cả hai vợ chồng anh là ở nhà hàng sân vườn ở Quận 10, cũng đến gần 2 năm rồi. Hôm đó tôi nói với vợ anh: Chị biết không, từ nhỏ anh ấy đã là thần tượng của em rồi đó! 23 năm trước em đã tập vẽ chân dung ảnh qua một tấm hình. Ảnh là Alain Delon của Việt Nam... quá đẹp!
Đùng một cái nghe anh vỡ nợ vì tham gia vào những dự án làm ăn lớn, trong đó có một dự án trang trại gần chỗ tôi ở bây giờ. Bệnh tật bao vây, nợ nần chồng chất. Tôi hiểu rất khó mà chấp nhận thực tế này. Nhưng người đàn ông đẹp trai kia ơi, những vai diễn của anh luôn là mẫu đàn ông nam tính, can trường, lỳ lợm và hào hoa... vậy thì lúc này, đây mới là vai diễn lớn nhất trong đời anh đó. Vai diễn cuộc đời!
Hình ảnh mới nhất của NSƯT Chánh Tín tại nhà riêng
Với dân làm thơ thì luôn tin câu "thơ vận vào người". Còn với điện ảnh thì "vai vận vào người". Anh hãy để lại một vai-diễn-cần-thiết để người sau này còn nhớ đến anh, vì những bộ phim kia chỉ là hư ảo. Tôi ước những vai diễn trên màn ảnh lúc này vận vào đời anh sẽ tốt hơn.
Có chút buồn buồn và hơi thất vọng vì thấy tinh thần anh xuống nhanh quá. Uỷ mị quá. Làm kinh tế thua thì chịu. Bởi anh liều lĩnh chơi cuộc chơi lớn. Leo lên thuyền lớn và khi sóng dập dữ quá thì anh lại mất niềm tin vào tay chèo. Điều đó trái ngược với những vai diễn lỳ lợm ngang tàng mà anh đã từng thủ vai.
Anh gầy dựng tên tuổi bao nhiêu năm để đến một ngày thốt lên rằng: "Tôi giờ sống như một thằng ăn mày!". Đáng tiếc thật! Dù tôi không tin hoàn toàn vào câu nói đó mà tôi tin rằng nhà anh vẫn còn chút rượu vang. Ăn mày thì không có rượu vang mà uống đâu, anh ạ.
Nếu anh nhìn vào tôi lúc này chắc sẽ thấy được an ủi và vui sống, lạc quan hơn nhiều. Từ một thằng nhỏ nhà quê về Saigon sống, 21 năm trải qua những nếm trải cuộc đời ở đó. Một thời được báo chí Saigon "lăng xê" là "Nhà thơ trẻ giàu nhất Saigon" v.v. và v.v... Một ngày, hắn trở về lại núi, về lại quê nhà: Không tài sản. Hắn có buồn đôi chút, rồi hắn lại đi bưng bán cà phê, làm vườn và trú ngụ trong hiện tại. Trên miệng hắn ít bao giờ thốt ra chữ "tôi nghèo!". Hắn rất ghét bị nghèo nhưng hắn có sao sống vậy, chả thèm màu mè. "Lên voi xuống chó" là chuyện bình thường. Đời sống như con tạo xoay vần. Tri túc thì tiện túc.
Tôi sợ phải nói dông dài (mà cũng dài thật rồi). Tôi cầu chúc anh vượt qua được cơn bĩ cực này, và nếu anh diễn tốt vai diễn tôi nói thì anh sẽ đến hồi thái lai thôi. Mong thay!"