Tạm biệt những nỗi đau trong em
Em hận sự tham lam ác độc của anh đã đẩy em vào con đường tuyệt vọng này.
Ngồi nghĩ lại thấy bản thân mình thật nhu nhược, không hiểu vì sao em có thể dành tất cả tình cảm của mình cho anh. Anh có đáng để nhận được sự tin tưởng đó hay không?
Duyên số đã muốn trêu ngươi khi em có thể chơi cái trò yêu thử với một người con trai mà 3 năm cấp 3 được xem là ghét nhất với mình.
Ngày tết năm 2012, cái ngày định mệnh khi lần đầu tiên học năm 2 đại học về, em cùng đám bạn đến nhà anh, lần đầu biết nhà một người bạn đã mà vẫn chưa hết ghét không có lí do, lần đầu cùng ăn cơm với gia đình anh, lần đầu ngồi sau xe anh khi không còn lựa chọn nào khác và cũng là lần đầu em tự bắt chuyện với anh trên đường để dập tắt đi cái im lặng đáng sợ đó. Và rồi không biết từ đâu anh có số điện thoại của em, gọi điện nói chuyện với em mà không biết rằng em ghét anh rất lâu rồi. Chính em cũng phải suy nghĩ là sao ghét anh mà có thể buôn chuyện với anh lâu như thế. Nghe tâm sự của anh về việc chia tay với người yêu - người bạn cùng lớp với em, người bạn thân cùng bàn hồi lớp 12, người lớp trưởng gương mẫu. Khi đó cả lớp ai cũng hi vọng mối quan hệ của hai người có thể có kết quả.
Phải chăng "ghét của nào trời trao của đó" đã rơi xuống đầu em? Từ đâu mà em càng ngày càng không ghét anh mà lại có một thứ tình cảm nào đó khó tả trong con tim.
Cái ngày định mệnh sau ngày nối dối, anh bảo anh thích em; em còn cười và bảo hết ngày nói dối rồi đó nhưng anh khăng khăng không phải nói dối. Em tự nhiên thấy trong lòng khó tả, chính cảm xúc ngày ấy đã khiến cho em lâm vào sự gục ngã của ngày hôm nay.
Một trò chơi được đưa ra trong vòng 1 tháng để xem tất cả là như thế nào. Nhưng người thua cuộc đã là em - con tim yếu mềm đã đổ gục khi đi bên con người đã từng ghét. Và cứ thế em chìm vào một mối quan hệ không tên. Nhiều khi lý trí bảo không bao giờ được gặp lại anh để kết thúc đi nhưng em không làm được, nào ai có thể ép được con tim mình. Khi đó anh nói đã chia tay rồi nên em nghĩ chắc là không sao.
Rồi em yêu anh hết mực, quan tâm anh mọi thứ. Khoảng cách không gần nhưng vì luôn muốn bên anh nên em đã đi một quãng đường xa để được gặp và đi dạo cùng anh, làm mọi thứ tốt nhất cho anh. Khi anh đi thi, em được nghỉ hè nhưng lại ở lại nấu cơm chăm sóc cho anh thi tốt nhất. Em bỏ ra hơn 1 tháng thức đêm để ngồi tự tay thêu được bức thêu hình của anh. Em không phải kể công bởi khi yêu nhau, em luôn làm mọi thứ tốt nhất cho anh, nhưng anh có xứng đáng để nhận được những điều đó không?
Đúng là có những lúc anh là điểm tựa tinh thần khi em mệt mỏi hay áp lực học tập và công việc, em rất biết ơn và thầm cảm ơn vì điều đó. Nhưng nghĩ lại, mọi thứ anh làm có thật lòng hay tất cả chỉ là giả dối?
Tạm biệt một con người không đáng để em quan tâm! (Ảnh minh họa)
Đến hôm nay em thật sự "sốc" sau bao lần anh quay lại với cô ấy, em đã rút lui để không làm người phá hoại đi tình cảm của bạn mình. Rồi anh lại bảo chia tay để níu kéo em, níu kéo con tim bị thương nhưng cố tỏ vẻ cứng rắn của em. Sao anh không biết bản thân nên dừng lại ở đâu mà còn quay lại với cô ấy hết lần này đến lần khác để lại sự đau đớn trong em?
Đúng vậy, không thể nói chia tay là hết yêu nhưng anh không nghĩ đã lôi 3 con người vào cuộc, làm mất đi tình bạn giữa 3 người. Cô ấy không có lỗi trong mối quan hệ này, em thấy thương cô ấy khi mà cô ấy hết mực dành sự tin tưởng tuyệt đối nơi anh. Em lại càng thấy trách bản thân mình nhiều hơn khi mà không thể khống chế con tim yếu đuối của mình. Càng hận hơn sự tham lam ác độc của anh đã đẩy em vào con đường tuyệt vọng.
Giá như không có cái ngày định mệnh đó, cái ngày em tham gia vào trò chơi ấy thì bây giờ em đâu phải chịu đớn đau một mình thế này.
Nói chia tay với anh nghĩ lại cũng thấy buồn cười khi mà đã bao giờ là bắt đầu, là chính thức đâu. Khi mà mối quan hệ của chúng ta đâu có ai biết đến và nếu biết đến, bạn bè và mọi người sẽ nghĩ em là người chen ngang vào cuộc tình của anh và cô ấy. Em đã nghĩ và chấp nhận điều đó khi đến với anh nhưng rồi anh đã phản bội lại tất cả; anh đã lừa dối hai người con gái yêu thương, quan tâm và tin anh hết mực - hai người con gái anh bảo là anh dành tình cảm cho cả hai bằng nhau, không ai hơn ai.
Sự tham lam vô hạn đó đã giằng xé em, đã đánh gục em hoàn toàn. Nhưng anh nên nhớ, với con người tự bước chân xuống bùn được sẽ tự rút chân và đứng lên được.
Cảm ơn anh trong thời gian qua đã dành chút tình cảm và thời gian quý báu cho một người được xem là con nít như em - theo lời anh nói; tuy không biết là thật lòng hay là vỏ bọc nhưng cũng giúp em học ra rất nhiều điều về cái thế giới này, cái xã hội tồn tại những con người độc ác như anh tạo nên một xã hội đen tối.
Sẽ không nhanh nhưng rồi sẽ qua hết, tạm biệt người con trai em dành hơn 100% yêu thương, tạm biệt một mối quan hệ không tên, tạm biệt cái quá khứ đau thương, tạm biệt những giọt nước mắt, tạm biệt con tim bị thương. Tạm biệt một con người không đáng để em quan tâm!
Xem thêm các bài viết liên quan: