“Xin xử tôi đúng tội lừa đảo“
Một bị cáo nguyên là y sĩ Trại tạm giam Công an tỉnh Đắk Nông đang gõ cửa nhiều nơi xin được cứu xét về việc anh này cho rằng chỉ phạm tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản, chứ không nhận hối lộ như bản án đã tuyên.
Trông tù, lại để tù lôi!
Bị cáo Trần Thị Xuân (50 tuổi, chuyên cho vay nặng lãi ở Đắk Lắk) bị truy tố trong vụ đại án tham nhũng xảy ra tại Ngân hàng VDB chi nhánh Đắk Lắk - Đắk Nông. Trong phòng tạm giam chờ xử sơ thẩm và phúc thẩm, bị cáo này lại tìm mọi cách “chạy án” khiến nhiều người khác phạm pháp, phải lãnh án tù.
Siêu lừa Võ Thị Thanh Thúy khi tạm giam chung buồng, đã dỗ bà Xuân nhắn chồng con chuyển cho chị em Thúy-Trúc gần 2,7 tỷ đồng để “chạy án”. Khi hiểu ra chị em Thúy chiếm đoạt hết số tiền này, chồng bà Xuân tố cáo.
Trường ký đơn được xử đúng tội lừa đảo. |
Ngày 12.8.2014, TAND tỉnh Đắk Nông xử sơ thẩm, phạt chị em Thúy-Trúc tổng cộng 26 năm tù. Ngày 26.9.2014, Tòa Tối cao tại Đà Nẵng xử phúc thẩm đại án, tuyên phạt tù chung thân Trần Thị Xuân về tội Đưa hối lộ và Lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Một số cán bộ Trại tạm giam Công an tỉnh nhận tiền, quà của bị cáo Xuân để cho bị cáo sử dụng điện thoại, và hứa hẹn giúp bị cáo “chạy án” cũng bị phát hiện. Trong số đó, ngoài nhiều cán bộ bị “nghiêm khắc xử lý nội bộ”, còn có 2 người bị truy tố tội Nhận hối lộ là y sĩ Nguyễn Quang Trường ở Bệnh xá trại tạm giam và Hà Văn Tuấn, cán bộ quản lý can phạm. Án sơ thẩm tòa tỉnh Đắk Nông xử ngày 24.9.2014 tuyên phạt bị cáo Trường 12 năm tù, bị cáo Tuấn 15 năm tù.
Lừa đảo hay nhận hối lộ?
Đơn kêu cứu gửi đến báo Tiền Phong của bị cáo Trường cho rằng tòa tuyên mức án quá nặng, không đúng tội danh.
Theo hồ sơ vụ án và diễn biến sự việc, khi trị bệnh cho bị cáo Xuân, y sĩ Trường đã nhận lời chuyển chiếc điện thoại di động của người nhà cho bị cáo Xuân. Đêm 1.9.2011, 2 cán bộ quản giáo và điều dưỡng của trại giam phát hiện bị cáo Xuân sử dụng điện thoại, đã lập biên bản thu giữ vật cấm.
Sáng hôm sau bị cáo Xuân nhờ Trường giúp thu xếp cho khỏi bị kỷ luật về việc dùng điện thoại. Do gia cảnh khó khăn, Trường hứa hẹn sẽ giúp bà Xuân với giá 60 triệu đồng. Tuy nhiên, khi nhận đủ số tiền này, Trường không “thu xếp” gì, mà tiêu hết vào việc trang trải nợ nần và chữa bệnh cho vợ.
Mẹ và anh chị em Trường biết chuyện, đã quyên góp 60 triệu đồng để Trường mang trả lại cho gia đình bà Xuân. Ngày 9.6.2012 con gái bà Xuân viết giấy xác nhận Trường trả lại đủ số tiền đã “mượn”.
Còn Hà Văn Tuấn là cán bộ quản giáo, đã ra giá để bị cáo Xuân mỗi lần muốn gọi điện thoại phải trả tiền. Nhận 60 triệu đồng từ “phi vụ” này, khi bị phát hiện Tuấn vẫn không trả lại tiền.
Chứng cứ chưa rõ, nhưng thực tế cho thấy bị can Trường chỉ là một y sĩ chăm sóc sức khỏe can phạm, không có chức vụ quyền hạn, khoản tiền lừa chiếm của bị cáo Xuân lại đã hoàn trả đủ. Buộc Trường tội Nhận hối lộ liệu có đúng bản chất sự việc?