Thảm kịch gia đình có người đàn ông mê sảng "tưởng vợ là quỷ"
Trong căn nhà nhỏ, người vợ đang chuẩn bị bữa cơm cho cả gia đình, người chồng trong trạng thái lâng lâng khi rượu đã ngấm sau chầu nhậu sáng. Vừa lết lên giường nằm nghỉ, y liền gọi người vợ ngồi quạt cho mình ngủ. Trong lúc "ma men" mơ sảng, y bật dậy chộp con dao gần đó kết liễu người vợ của mình bằng một nhát dao chí mạng.
Ngày định mệnh
Giữa cái nắng hanh hao của một buổi trưa tháng 10, PV báo Đời sống và Pháp luật có dịp tiếp xúc với ông Đoàn Th. (trú xã Hải Dương, huyện Hải Lăng, tỉnh Quảng Trị), cha của người phụ nữ mà cách đây gần 20 năm đã chết tức tưởi bởi chính bàn tay người chồng. Mặc dù bi kịch dần trôi vào quá khứ, mộ người đã khuất cũng xanh cỏ tự bao giờ nhưng nỗi đau khi người chết, kẻ điên loạn và một gia đình tan nát vẫn mãi đeo bám những người ở lại trong gia đình.
Đôi mắt thẫn thờ nhìn vào xa xăm, quá khứ như lại ùa về trong tiềm thức, ông Th. kể: Ngày đó, vợ chồng ông đồng ý cho con gái mình là Đoàn Thị M. (SN 1968) với chàng trai cùng thôn là Hồ Dự (SN 1960) tổ chức đám cưới. Thời đó, trên mảnh đất đầy nắng gió và cát trắng này, hầu như ai cũng sống chung với sự nghèo khó. Ngoài thửa ruộng cha mẹ cho làm của hồi môn, Dự và chị M. đi làm thuê làm mướn để kiếm thêm thu nhập cho gia đình. Cuộc sống vốn khó khăn, quanh năm suốt tháng bươn chải với ruộng vườn, cũng không làm kinh tế gia đình đi lên. Trong hơn 10 năm chung sống, Dự với chị M. có với nhau 6 mặt con, ba trai, ba gái. Buồn vì hoàn cảnh khó khăn, Dự tìm vui trong men rượu.
Những nếp nhăn càng hằn lên nét phong trần trên khuôn mặt ông Th., nghẹn ngào ông kể tiếp: "Có một thời gian lúc sinh xong đứa thứ tư, cả gia đình M. dắt díu nhau vào Nam với hy vọng tìm được công ăn việc làm, chứ với mảnh ruộng nhà thì túng thiếu đủ đường. Đi được một thời gian thì chúng nó lại khăn gói trở về và sinh thêm hai đứa nữa. Lúc này không ai nghĩ Dự sẽ bị tâm thần, có chăng cũng chỉ là những lời nói nhảm mỗi khi có hơi men trong người".
Trưa 27/6/1997, khi đã ngấm hơi men sau chầu nhậu, Dự về nhà và lên giường nằm nghỉ. Trong khi đó, chị M. vẫn đang lúi húi chuẩn bị nấu cơm trưa cho cả nhà. Trời nắng nóng như đổ lửa, thấy khó chịu trong người nên Dự gọi chị M. đến ngồi lên giường quạt cho mình ngủ. Đang thiu thiu thì bất ngờ Dự bật dậy, chộp lấy con dao bản lớn đặt cạnh đầu giường, túm tóc chị M. kéo ngược ra đằng sau và lạnh lùng cắt một nhát chí mạng vào cổ người mà mình đầu ấp tay gối hơn 10 năm. Chị M. chết ngay tại chỗ. Thấy chị M. nằm bất động, Dự như sực tỉnh cơn mê, vùng chạy một mạch về nhà người bà con cùng xóm, ú ớ vài câu: "Tui giết vợ tui rồi".
Chỉ tay sang căn nhà bên cạnh cách nhà mình một con mương nhỏ, ông Th. tiếp lời: "Nhà vợ chồng nó cách nhà tôi chỉ vài bước chân. Buổi trưa hôm đó nghe thấy những tiếng hét của Dự, linh tính mách bảo có chuyện chẳng lành tôi liền chạy ngay sang nhà nó, thì thấy con gái tôi đã nằm trên vũng máu. Không có đứa cháu nào ở trong nhà, Dự thì vừa chạy khuất dạng. Tôi vội vàng chạy về văn phòng hợp tác xã, mượn loa phóng thanh báo cho dân làng biết chuyện vừa xảy ra và nhờ người đi gọi công an xã về truy bắt Dự. Ngay trong buổi chiều hôm đó Dự bị bắt đưa lên giam ở công an huyện".
Sự việc kinh hoàng xảy ra trên mảnh đất vốn yên bình khiến những người trong thôn khi đó ai ai cũng thấy bàng hoàng. Người ta không hiểu vì lý do gì mà một người đàn ông vốn chỉ biết đến ruộng vườn và con tôm con cá lại ra tay tàn độc sát hại chính người vợ của mình. Không ít lời bàn tán vào ra cho đến khi cơ quan chức năng đưa Dự đi giám định và kết quả cho thấy anh ta bị tâm thần. Nguyên nhân dẫn đến sự việc đau lòng là vì cơn điên bột phát, Dự không làm chủ được hành động của mình, giết người trong vô thức.
Hồ Dự giúp hàng xóm làm chuồng gà.
Nỗi đau của những người ở lại
Ngày Dự tước đoạt mạng sống của vợ mình, cũng chính là ngày gia đình anh ta lâm vào cảnh bi đát, người chết, kẻ điên loạn, để lại một đàn con nheo nhóc. Đứa con gái lớn lúc đó cũng chưa đầy 10 tuổi, sau lưng là năm đứa em ngơ ngác chưa hình dung hết bi kịch xảy ra trong chính gia đình mình. Cuộc sống của gia đình ấy vốn nghèo khó lại càng bi đát hơn.