Sáng suốt vì đã vá trinh
Tôi đọc được trong mắt chồng mình sự hả hê và hãnh diện nhiều lắm.
Tôi cũng thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng mọi chuyện cũng đã êm xuôi. Tôi đang có một mái ấm mà nhiều người nhìn vào phải ngưỡng mộ. Chồng tôi yêu thương và chiều chuộng tôi hết mực. Điều đó hẳn không phải ai cũng có được, nhất là với những cô gái đã từng dại dột đánh mất đi sự trong trắng trước khi tới với chồng. Nhưng tôi lại làm được điều ấy. Tôi cho rằng việc đi vá trinh là quyết đinh sáng suốt nhất cuộc đời tôi.
Tôi là một người phụ nữ thẳng thắn. Bởi thế tôi không giấu giếm chuyện mình đã từng có một vài mối tình trước khi đến với chồng. Trong những cuộc tình đó, tôi đã từng đi quá giới hạn với hai người. Tất nhiên, cả hai trong số họ không ai đồng hành với tôi suốt cả cuộc đời.
Khi tôi quen và yêu chồng tôi bây giờ, những cử chỉ, dáng điệu của anh ấy cho tôi thấy rằng anh là một người khá gia trưởng và có phần phong kiến. Bởi thế tôi thực sự lo sợ chuyện mình không còn trong trắng sẽ là một sự đả kích lớn với anh. Tôi thấy anh là một người tốt, yêu thương tôi nhưng có lẽ anh sẽ không thể nào chấp nhận được sự việc tôi đã không còn trong trắng, mà tôi thì lại không muốn mất một người chồng tốt như anh.
Sau một thời gian dài suy đi tính lại, tôi quyết định đi vá trinh để xóa sạch đi những gì mà cuộc sống trước đó tôi đã làm. Mọi chuyện thật quá đơn giản.
Đêm tân hôn, nhìn thấy những giọt máu trên tấm ga trải giường, tôi đọc được trong mắt chồng mình sự hả hê và hãnh diện nhiều lắm. Tôi cũng thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng mọi chuyện cũng đã êm xuôi. Cho tới giờ, tất cả mọi điều mãi mãi là bí mật. Với chồng, tôi vẫn là một người phụ nữ thuần khiết, trong trắng đến vô ngần.
Tôi cho rằng việc đi vá trinh là quyết đinh sáng suốt nhất cuộc đời tôi (Ảnh minh họa)
Tôi cảm thấy hạnh phúc khi mình đã có một quyết định đúng đắn. Nếu ngày đó tôi nói ra sự thật, có thể anh sẽ rời xa tôi hoặc nếu có tha thứ thì nó cũng sẽ là sự dày vò lớn đối với anh, điều ấy còn tàn nhẫn hơn gấp bội sự nói dối này. Tôi nói dối để sống bên anh trọn đời, điều đó có gì sai trái đâu nếu không muốn nói đó là một quyết định đúng đắn.
Cho tới hôm qua, cô em gái của tôi chạy đến bên tôi khóc lóc. Nó thú nhận với tôi rằng giờ đây nó đang yêu say đắm một người đàn ông và có ý định tiến tới hôn nhân với anh ta. Chỉ có điều, em tôi sợ anh ta sẽ không chấp nhận nó bởi nó đã trót "đánh mất" với người tình trước. Một lần nữa, quá khứ lặp lại trong mắt tôi. Tôi không trách cứ em mà thay vào đó là tìm cách chỉ cho em hướng giải quyết.
Tôi mách cho em cách thức tôi từng làm nhưng nó nhìn tôi đầy ngạc nhiên xen lẫn sự thất vọng. Theo quan điểm của em tôi, hành động đó là đáng xấu hổ nếu không muốn nói là vô liêm sỉ. Nó cho rằng dám làm thì phải dám chịu, không nên lừa dối như thế. Nếu làm vậy sẽ phải tự dằn vặt về bản thân mình rất nhiều. Điều mà nó muốn làm là thú thật mọi chuyện với người đàn ông đó cho dù có thể sẽ bị anh ta bỏ rơi.
Tôi đã phân tích cho em gái rất nhiều rằng ai cũng có sai lầm và điều quan trọng là biết sửa sai. Nếu không còn trong trắng là một sai lầm thì việc đi vá trinh đó chính là sửa sai. Điều quan trọng là khi về làm vợ, mình sống tốt với chồng là được, đâu có phải nhất thiết thú nhận mọi chuyện mới chứng tỏ tình yêu chân thành và là người có lòng tự trọng.
Tôi và em gái tôi đã tranh luận rất nhiều và nó dường như vẫn không muốn làm theo ý tôi. Tôi hoàn toàn không muốn em gái mình thú nhận mọi việc bởi người đàn ông mà nó đang yêu bây giờ là môt người rất tốt, có kinh tế khá giả, lại yêu thương em tôi thật lòng. Nếu em gái tôi nói rõ mọi việc và anh ta chia tay thì thực sự là một mất mát lớn.
Tôi không biết phải làm thế nào để thuyết phục, ngăn cảm em gái mình đừng thú nhận mọi việc mà hãy đi vá trinh. Như thế mọi việc sẽ đơn giản hơn rất nhiều và chắc chắn em tôi sẽ hạnh phúc như tôi lúc này.