Khóc ròng vì “gài bẫy” để có bầu nhưng chàng lại bắt phá thai
Thấy người yêu lần lữa không cưới, cô gái đã lén lút có thai, “nhịn” đến khi thai 4 tháng mới tuyên bố nhưng vẫn không có được câu trả lời như mong đợi.
Kính gửi chuyên gia tâm lý!
Năm nay, em 23 tuổi, sau khi tốt nghiệp đại học nhưng chưa tìm được việc làm thích hợp nên em vẫn ở nhà giúp đỡ gia đình và buổi tối có đi học thêm tiếng Anh. Hiện nay em đang rơi vào một tình trạng đau khổ và uất ức đến mất ăn mất ngủ, rất mong được chuyên gia cho một lời khuyên, để thoát ra khỏi tình trạng vô cùng bế tắc này.
Em và H gặp nhau ở lớp tiếng Anh buổi tối và yêu nhau đã được 2 năm nay. Tình yêu của chúng em rất đẹp và được hai bên gia đình chấp nhận chỉ còn chờ ngày cưới. Nhưng em đã chờ cái ngày ấy hàng năm nay rồi mà H cứ tìm mọi cách trì hoãn. Trước đây anh ấy bảo rằng anh chưa sẵn sàng lập gia đình vì anh ấy mới qua tập sự, cần phải có thời gian để khẳng định chỗ đứng của mình ở cơ quan.
Ảnh minh họa
Bây giờ anh ấy lại bảo đang chuẩn bị thi cao học. Nếu lại chờ anh ấy học xong cao học thì ít ra cũng phải hai năm nữa. Đến lúc ấy, nhỡ anh ấy gặp cô gái khác trẻ đẹp hơn và không muốn lấy em nữa thì sao?
Nghĩ thế em đã ngừng dùng thuốc tránh thai mà anh ấy không biết. Nhưng thật không ngờ, hôm qua, khi nghe em báo tin có thai được 4 tháng, anh ấy đã nổi giận đùng đùng cho rằng em đã lừa anh ấy. Anh ấy khẳng định là anh chưa thể lấy vợ, ít nhất là trong lúc này. Vì thế anh ấy sẽ đưa em đi phá thai.
Sao lòng người lại đen bạc thế? Xin cho em một lời khuyên càng sớm càng tốt.
Lê Hương - Hà Nội
Bạn Hương thân mến!
Rất tiếc là khi lá thư của bạn đến tay tôi thì đã muộn rồi. Giá bạn hỏi từ trước khi gây ra cái "sự đã rồi" thì chắc chắn tôi đã khuyên bạn đừng bao giờ làm chuyện dại dột ấy. Tôi chưa từng thấy ai thật lòng yêu một người khi biết người đó cố tình cho mình vào "bẫy". Ngay cả trong trường hợp vì cái thai mà anh ta miễn cưỡng phải cưới bạn thì liệu cuộc hôn nhân đó có hạnh phúc không?
Bây giờ ta hãy bình tĩnh nhìn thẳng vào sự thật. Sẽ không thể giải quyết được điều gì nếu chúng ta không nói thật với nhau.Trong trường hợp này, không phải bạn muốn có con, cũng không phải bạn muốn làm mẹ mà chỉ vì bạn muốn lấy chồng. Vô tình cái thai đã trở thành một thứ áp lực để người yêu bạn phải kết hôn. Bạn chẳng có dự định gì cho tương lai, miễn sao cứ lấy được chồng đã?
Bởi vì hiện tại bạn chưa có công ăn việc làm, cũng chẳng có thu nhập nào cả. Thế mà bạn chỉ lo lấy chồng trong khi lẽ ra bạn phải lo tìm cho mình một công việc phù hợp. Nếu không, đến cuộc sống của chính bạn còn chưa lo được, làm sao lo được cho con? Hay bạn nghĩ một người chồng mới qua tập sự như H. có thể nuôi nổi cả vợ lẫn con? Tôi rất mong những câu hỏi này sẽ giúp bạn hiểu ra được thực chất của vấn đề.
Kinh nghiệm cuộc sống chỉ ra rằng, khi ta nhằm trói buộc một người phải nhận lãnh cái trách nhiệm mà họ không muốn là vô lý và ích kỷ. Bạn đã chủ động có thai, do đó chính bạn phải có một quyết định. Nếu chỉ tức giận vì anh ta không "sập bẫy" thì không giải quyết được gì cả. Còn H. có lỗi gì trong việc này không? Tôi khẳng định là có! Nhưng đó là những điều tôi sẽ nói với anh ta nếu có dịp. Trong lá thư này, tôi chỉ muốn nói với bạn thôi!
Để thoát ra khỏi tình huống gay cấn hiện nay một là bạn hãy dũng cảm sinh con và nuôi con. Có thể tình yêu đứa con sẽ cho bạn nghị lực vượt qua mọi khó khăn. Và chính điều đó có thể khiến người bạn trai của bạn nghĩ lại. Hay là cho cặp vợ chồng nào hiếm muộn đang muốn có con nuôi.
Vì như thế nó sẽ được lớn lên trong vòng tay yêu thương nó, thật sự muốn có nó. Cuối cùng là nhờ đến sự can thiệp của y tế. Nhưng bạn cần đến bệnh viện, hỏi ý kiến của bác sĩ, vì cái thai đã khá to, việc nạo phá có thể không an toàn.
Tất cả chúng ta, bạn và tôi, ai cũng có thể mắc sai lầm trong cuộc sống. Nhưng bản lĩnh của con người ở chỗ dám nhận lỗi lầm do mình gây ra và có cách khắc phục. Sự giận dữ vô lý, trút tội lỗi lên đầu người khác là không nên và không giải quyết được gì hết.
Chúc bạn có một lựa chọn đúng đắn, dám làm dám chịu và dũng cảm sửa chữa sai lầm do mình gây ra. Mong bạn gặp nhiều may mắn.
Tôi tỉnh dậy trong căn phòng sang trọng, lộng lẫy, nhưng không có một bóng người. Hoảng hốt nhớ lại chuyện đã xảy ra...