Cơn đau bụng bất ngờ!

Tháng 10-2012, Trịnh Minh Pháp (1988, quê Tịnh Bắc, Sơn Tịnh, Quảng Ngãi) ra Đà Nẵng thuê phòng trọ tại tổ 23, P. Mỹ An, Q. Ngũ Hành Sơn để theo học bằng lái ô-tô tại Trường Cao đẳng nghề số 5. Chân ướt chân ráo ra Đà Nẵng chưa được mấy ngày thì Pháp sinh tật đua đòi, “dính” vào trò cá độ bóng đá.

Cứ sau mỗi trận bóng bên trời Tây kết thúc là số tiền của Pháp mang ra phục vụ việc học tập cũng lần lượt “bay” theo. Thua thì phải gỡ, càng gỡ lại càng thua nên số tiền gia đình “trợ cấp” hằng tháng chẳng thấm vào đâu. Để thỏa mãn niềm đam mê “ném tiền theo trái bóng tròn”, Pháp vay mượn của bạn bè để chơi tiếp và bắt đầu vướng vào nợ nần.

17 giờ ngày 16-1, đang không biết “đào” đâu ra tiền triệu để trả cho bạn và trả tiền phòng trọ thì Pháp phát hiện vách tường ngăn giữa phòng mình với phòng kế bên do anh Phan Xuân Tuấn (1992, quê Duy Ninh, Quảng Ninh, Quảng Bình) thuê ở có khoảng trống nên trèo lên xem xét. “Ồ, hai phòng thông nhau” - Pháp “mở cờ trong bụng” nên chui qua tìm tài sản. Vào phòng rồi, lục tìm hết ngóc ngách nhưng chẳng có gì, Pháp thất vọng “rủa” thầm trong bụng “người chi nghèo kiết xác!” rồi tìm đường trèo về phòng mình. Chuyện đời nhiều khi khó nói trước được điều gì, khi Pháp đang đánh đu để vượt tường thì cơn đau bụng bất ngờ. Không thể kịp về phòng nữa, Pháp tụt xuống rồi chạy nhanh vào toilet trong phòng anh Tuấn. Ngồi “làm thơ”, nhìn lên cái gác toilet, Pháp như không tin vào mắt mình vì trên đó có chiếc laptop hiệu Dell đang “yên vị”. Đúng là “trời thương”, nếu không nhờ “cơn đau bất chợt” thì đã mất một món tiền lớn - Pháp khẩn trương bợ chiếc laptop rồi nhẹ nhàng trèo tường, chui qua lỗ trống về lại phòng mình.

Cơn đau bụng bất ngờ! - 1

Trịnh Minh Pháp

Tiền đã có, nhưng làm thế nào để tạo chứng cứ ngoại phạm mới là vấn đề quan trọng, Pháp suy nghĩ kỹ rồi rủ một người bạn cùng dãy trọ đi với mình đến Bệnh viện Đà Nẵng thăm người bạn đang điều trị bệnh tại đó. Đến cổng bệnh viện, Pháp lấy cớ có việc cần giải quyết gấp nên mượn xe máy của người bạn để đi. Sau khi mượn xe, Pháp “dông” thẳng về phòng trọ lấy chiếc laptop mang đến tiệm cầm đồ K.C. trên đường Trần Cao Vân (TP Đà Nẵng) cầm với giá 2 triệu đồng. Nghĩ bỏ tiền và giấy biên nhận cầm đồ trong ví không an toàn nên Pháp nhét vào mũ bảo hiểm. Cất tiền xong, Pháp quay lại bệnh viện đón bạn về phòng trọ.

Về phần anh Tuấn, 19 giờ cùng ngày, đi học về thì thấy cửa phòng vẫn đóng như cũ nên không nghi ngờ gì. Đến khi sắp xếp xong công việc, vào toilet lấy laptop ra giải trí thì giật mình vì nó đã “không cánh mà bay”. Suy nghĩ nát nước, anh Tuấn không hiểu được vì sao nó lại “bỏ chủ” trong khi cửa phòng vẫn khóa nên đến CAP Mỹ An trình báo sự việc. Nhận được tin báo, lãnh đạo CAP đã nhanh chóng triển khai lực lượng đến hiện trường tiến hành điều tra, xác minh. Qua kiểm tra, ban đầu lực lượng làm nhiệm vụ cũng thấy ngờ ngợ bởi không phát hiện dấu hiệu cạy phá khóa cửa. Tuy nhiên, quan sát kỹ, lực lượng CA phát hiện có dấu chân lưu lại trên vách tường phòng anh Tuấn và nó kéo dài đến tận phòng của Pháp. Được mời về CAP làm việc, ban đầu Pháp rất tự tin, khẳng định mình hoàn toàn trong sáng, đưa ra chứng cứ ngoại phạm với việc sử dụng thời gian khá hợp lý, có người cùng dãy trọ làm chứng. Khi lực lượng CA hỏi về dấu chân dẫn từ phòng Pháp sang phòng anh Tuấn và ngược lại, Pháp cũng “hồn nhiên” rằng biết đâu “người ấy đột nhập phòng tôi”. Tuy nhiên, khi được cho xem số tiền 2 triệu đồng và giấy biên nhận cầm đồ lấy trong mũ bảo hiểm của mình ra thì Pháp đớ người, đành khai toàn bộ hành vi của mình.

Sau khi khai nhận mọi chuyện, Pháp mới tỉnh ra rằng kế hoạch tưởng đã hoàn hảo, nhưng lại sai sót lớn vì dấu chân in trên tường. Phải chi đừng có “cơn đau bất chợt” thì dù mình có túng thiếu cũng còn hơn bây giờ - Pháp lầm bầm.

Chia sẻ
Gửi góp ý
Theo T.Dũng (Công an Đà Nẵng)
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN