Tấn Minh: Tôi có thể mua cho vợ túi mấy ngàn đô…
“Tôi có thể mua cho vợ cái túi mấy ngàn đô nhưng mua cho mình cái ví 500 đô thì lại đắn đo mãi”, Tấn Minh chia sẻ.
“Khán giả của tôi là những người có tiền”
- Sau 20 năm đi hát Tấn Minh mới có một liveshow riêng, hẳn anh rất hồi hộp và mong chờ. Ngoài cảm giác đó, anh có lo lắng về việc bán vé không?
Cảm giác lo lắng chỉ là thoáng qua. Đây là liveshow đầu tiên trong sự nghiệp ca hát của tôi nên chắc chắn khán giả sẽ đón nhận, mà hình như khán giả của tôi là những người có tiền (cười).
Với lại, tôi cũng không phải là người bỏ tiền ra để thực hiện liveshow này, chuyện phát hành vé đã có công ty tổ chức sự kiện đứng ra lo. Tuy nhiên, tôi vẫn mong muốn bán được hết vé thì đêm diễn sẽ trọn vẹn hơn.
- Nhiều người nhận xét con đường ca hát của Tấn Minh bình lặng quá và hình ảnh của anh thì “nhàn nhạt” thiếu chất nghệ sĩ. Anh định giữ chân khán giả đến và ở lại xem liveshow của mình bằng cách gì?
Tôi tự cảm thấy mình không nhạt. Tính cách tôi lúc nào cũng bình thản đến mức bàng quan. Mọi thứ đến với tôi rất đơn giản và không có điều gì làm tôi sốc.
Còn nói tôi thiếu tính nghệ sĩ là hoàn toàn không phải, tôi chỉ thiếu cái gì đó của thời đại, của những thứ đang hàng ngày hàng giờ diễn ra trong showbiz.
Tôi nhớ không nhầm thì tôi đã nói không dưới một lần tôi đứng ngoài showbiz. Tôi không giống mọi người từ lối sống đến cách hành xử...nhưng trong sâu thẳm tôi vẫn là nghệ sĩ, một nghệ sĩ đích thực. Tôi tự tin để khẳng định điều đó. Tôi là người luôn đau đáu cống hiến cho khán giả và làm nhiều hơn nói, trong khi xu thế thời đại bây giờ mọi người cần nói hơn làm.
Việc tôi sẽ giữ khán giả ở lại với mình như thế nào thì hãy đến xem liveshow. Đó là câu trả lời chính xác nhất.
- Đứng ngoài showbiz và lặng thầm cống hiến, Tấn Minh không thấy thiệt thòi sao?
Ngay từ khi 16 mới tuổi, tôi đã chọn con đường nghệ thuật rồi. Lúc còn trẻ nên tôi vẫn hay đặt câu hỏi tại sao mình như thế này mà chỉ được như vậy?
Đúng là có thời điểm tôi bị lung lay bởi danh vọng và vật chất nhưng nó chỉ xảy ra trong tích tắc, thoáng qua thôi. Khi nó qua đi thì tôi vẫn là tôi, vẫn chọn cách âm thầm cống hiến mặc dù tôi là người hiểu tất cả những gì đang xảy ra xung quanh mình. Thậm chí, tôi nắm tất tần tật những chiêu trò của showbiz và còn hướng dẫn các bạn trẻ đường đi nước bước như thế nào nhưng tôi không áp dụng cho mình. Tôi không thích!
- Không thích sử dụng “chiêu trò” có phải vì Tấn Minh xác định đi theo con đường quan chức?
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ là người quản lý cho đến lúc nó tự đến vì thời điểm đến với nghệ thuật tôi chỉ nghĩ sẽ làm nghề thật tử tế.
Cho đến khi duyên tới và mọi người trao gánh nặng đó cho mình thì tôi cũng không chê. Tôi mong muốn bằng kinh nghiệm mình có trong nhiều năm hoạt động sẽ bảo ban được các em trẻ, đấy cũng là nghệ thuật mà.
- Nhưng có phải vì gánh nặng của người làm quản lý khiến Tấn Minh không thể "bay", không thể "điên" hết mình được với nghệ thuật?
Tôi điên cuồng theo cách của tôi. Tấn Minh không thể điên giống Trần Thu Hà hay Tùng Dương được dù tôi có thể làm như họ nhưng đó sẽ không phải là tôi nữa.
Tôi nghĩ mỗi người có sự lựa chọn khác nhau thì xã hội mới có nhiều mầu sắc đa dạng.
“Vợ thẳng tính đến mức tôi thấy nóng mặt”
- Được biết bà xã anh đã từ chối tham gia liveshow với chồng. Anh có buồn không?
Tôi không buồn vì tôi đoán trước được điều đó. Tôi tôn trọng bà xã mình. Mà thật ra, tôi cũng chỉ mới nói qua với cô ấy thôi kiểu như: "hay là lên hát bài chèo cho vui nhỉ" thì cô ấy bảo "thôi, em ở dưới xem". Có thể do tôi chưa mặn mà lắm chuyện mời mọc (cười).
- Anh và vợ chơi thân với nhau 10 năm mới yêu và kết hôn mà có vẻ vẫn "khách sáo" chuyện mời mọc nhỉ? Mà anh có thể tiết lộ chuyện tình của mình được không?
Câu chuyện tình yêu của tôi nó đi từ bất ngờ nọ sang bất ngờ kia. Trước đó tôi với bà xã là bạn rất thân của nhau, không có cảm giác trai gái gì, nhưng loay hoay thế nào lại quay ra thích nhau.
Lúc biết tôi có ý “cưa cẩm”, cô ấy cũng bàng hoàng lắm nhưng sau lại quay sang tìm hiểu lại. Thời điểm đó cả hai đều đang cô đơn nên mọi chuyện diễn ra khá thuận tiện (cười).