Thư tình: Chỉ cần em hạnh phúc
Khi viết lên những dòng tâm sự này anh hy vọng ở một nơi nào đó em sẽ đọc và hiểu được nỗi lòng anh!
Ngày chia tay, anh luôn cố gắng làm cho lòng mình được thanh thản để quên đi hình bóng thân quen của em. Nhưng em à, khi yếu lòng anh lại muốn điện thoại hay nhắn tin cho em, không níu kéo, không trách móc mà chỉ muốn nói với em là anh nhớ em... Quá khứ của chúng mình đầy rẫy những kỷ niệm vui buồn và hạnh phúc, nhưng cũng nhiều lần em nói lời chia tay, đó là ngần ấy lần anh buồn nhất. Cớ sao mình vẫn hướng về nhau với thứ tình cảm chân thành nhất để giờ đây anh và em lại như hai người xa lạ. Câu hỏi này chắc suốt cuộc đời anh sẽ không có câu trả lời em nhỉ?
Khi em thật sự rời xa anh biết mình đã đánh mất bàn tay của một người quen thuộc như một phần trong anh. Nhưng anh thật không nỡ đành lòng đánh rơi kỷ niệm đã trải qua cùng em. Tình yêu thật diệu kỳ và đẹp đẽ, đẹp nhất có lẽ là khi nói câu "yêu nhau". Ngược lại tình yêu cũng trở nên buồn khổ khiến con người ta đau đớn là khi nói với nhau "chúng ta đã từng yêu". Một người quen thuộc như hơi thở bỗng chốc biến mất giữa hàng vạn người trôi qua trong cuộc sống này thì có lẽ đó cũng là tột cùng của nỗi đau. Nếu trên đường đời tấp nập, chúng ta vô tình lướt nhẹ qua nhau thì có lẽ anh cũng chỉ biết cố gượng cười và nhủ với lòng "đó chỉ là một người quen mà mình đã từng yêu". Điều cốt yếu là bởi trong lòng anh không nỡ buông bỏ mà vẫn hướng về em với những khung màu kỷ niệm đẹp.
Cuối cùng, kết thúc cho một cuộc tình đẹp cũng chỉ là dừng chân ở khổ đau chứ không đến được bến bờ hạnh phúc. Thật ra để đến được với nhau và cùng dừng chân ở bến bờ hạnh phúc không được mấy người. Còn dừng chân ở trạm khổ đau thì lại muôn vàn người với muôn vàn tình cảnh khác nhau.
Anh hy vọng rằng đây cũng là lần cuối cùng anh sẽ rơi lệ vì em (Ảnh minh họa)
Có lẽ những ký ức về em anh đã gói ghém xong rồi và giờ là lúc anh phải cất nó đi để mang nó trong hành trình tiếp theo của mình. Em đã chọn cách bước đi, rời xa anh để đến với người ta thì anh cũng chọn cho mình cách gói ghém những kỷ niệm và đau thương đó lại. Ngày hôm nay đây, khi anh viết những dòng tâm sự này cho em, anh vẫn rơi lệ vì em - vì một tình yêu đã mất, vì một tình yêu không trọn vẹn của cả hai. Anh hy vọng rằng đây cũng là lần cuối cùng anh sẽ rơi lệ vì em. Có thể trên những hành trình tiếp theo, trong chuyến xe cuộc đời sẽ có những phút giây buồn vui, thành công hay thất bại thì anh vẫn nhớ đến em. Nhưng nỗi nhớ đó là dành cho quá khứ em à, dành cho những gì đã qua mà anh mãi mãi nâng niu và trân trọng chúng. Giờ đây có thể anh biết được mình thực sự cần gì và phải bắt đầu từ đâu rồi em...
Anh phải học cách đứng lên nơi mình ngã, để thời gian sau nhìn lại anh có thể nhận ra mình trưởng thành như thế nào. Nhưng trước khi làm điều đó, anh sẽ tự chăm sóc lấy bản thân và ru ngủ tim mình bằng những nỗi buồn trong hoang vắng. Anh không bắt mình phải quên em, cũng không bắt mình phải bước tiếp... mà chỉ là khi chấp nhận được sự thật, anh sẽ mỉm cười. Cất nỗi buồn vào trong khoảng trống của những ngày đã qua. Yêu một người là mong người mình yêu được hạnh phúc, anh luôn mong em tìm được hạnh phúc thực sự của mình. Rồi anh sẽ biết cách tự chữa lành vết thương cho mình, chỉ cần em thấy được hạnh phúc, có lẽ với anh như vậy là quá đủ rồi em à.
Lần cuối cùng cho anh được gọi em là Kangaroo Love của anh!
***
Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho chúng tôi tại địa chỉ: tamsu.24h@24h.com.vn - 24H sẽ đăng bài của bạn trong thời gian sớm nhất!