Đắng cay sau một vụ án mạng
Một người đang ở tuổi xuân phơi phới, người kia đã bước vào tuổi 60 cùng ra tòa với tội danh “Giết người”. Nguyên nhân của 2 vụ án đều xuất phát từ việc người bị hại uống rượu say, có những hành vi thái quá…
Là bạn học cùng trường đại học lại ở cùng phòng trọ suốt 3 năm, tình cảm giữa T.V.H (SN 1989, sinh viên, ngụ tỉnh Sóc Trăng) và L.M.Đ (SN 1986) khá thân thiết. Ra trường, Đ. về quê làm việc nhưng vẫn giữ liên lạc với người bạn thân thời đại học.
Đóng cửa tương lai
Một lần có công việc lên TPHCM, Đ. tìm về xóm trọ cũ để thăm H. Cùng mấy người bạn, tối 14/7/2012, họ tổ chức ăn mừng ngày gặp mặt tại phòng trọ của H.
Đến 23 giờ, cả nhóm nghỉ nhậu, Đ. cũng lấy xe đi. Khoảng 20 phút sau, H. và bạn bè nghe tin Đ. bị va quệt xe nên lấy xe đi tìm, đưa Đ. về nhà trọ. Thấy Đ. đã say, kiểm tra người bạn thấy không có thương tích gì, H. nói Đ. vào phòng ngủ, sáng hôm sau hẵng đi.
Tuy nhiên, Đ. không chịu, khăng khăng đòi lấy xe đi. H. chân tình khuyên: “Mày ngủ đi, mày đi té xe, anh em lại lo cho mày nữa”. Bỏ mặc sự quan tâm của bạn, Đ. nghênh mặt đe dọa: “Mày nói một hồi tao đánh mày đó”.
Bực mình vì thái độ ngang ngược của Đ., H. lớn tiếng nói lại. Đ. xông đến đấm vào ngực H. Vừa đau vừa tức, H. chụp lấy dao đâm một nhát vào bụng nhưng Đ. không sợ, vẫn tiếp tục xông vào. Trong cơn nóng giận, không làm chủ được bản thân, H. đâm tiếp khiến Đ. té ngã và tử vong trước khi đến bệnh viện.
Chuyện tưởng như không có gì nhưng cách xử sự nóng nảy, thiếu kiềm chế cộng thêm men rượu đã đóng lại cánh cửa tương lai của 2 thanh niên khi một người vĩnh viễn ra đi, người còn lại sống những ngày tháng dằn vặt, ân hận nơi chốn lao tù.
Đắng cay tuổi xế chiều
Người đàn ông với mái tóc bạc, đôi tay đan chặt vào nhau ngồi trầm tư ở hàng ghế đầu trong phòng xử của TAND TPHCM. Giữa không gian vắng lặng, thảng hoặc nghe tiếng thở dài thườn thượt đến nhói lòng của ông. “Cả đời dù sống lang thang, khổ cực trăm bề nhưng tôi chưa bao giờ làm gì vi phạm pháp luật, vậy mà ở tuổi này lại ra tòa vì tội “giết người” - ông buồn bã nói.
Khoảng 3 giờ ngày 21/5/2012, khi ông N.T.L (SN 1954, ngụ Tây Ninh) đang nằm ngủ trước hiên một căn nhà ở đường Huỳnh Văn Nghệ (phường 15, quận Tân Bình - TPHCM), bất ngờ ông N.V.T trong tình trạng say rượu đến gọi ông dậy để... uống rượu.
Bực mình vì đang ngủ lại bị quấy rầy nhưng thấy ông T. say nên ông L. không nói gì, tiếp tục nằm ngủ. Sau khi bỏ đi chừng 10 phút, ông T. quay lại, kéo mền trên người ông L. ném đi rồi nói: “Mọi hôm ông đòi đâm tôi, con dao đâu lấy ra tôi coi. Ông đâm thì đâm đi!”. Vừa nói, T. vừa cầm cục gạch ống đánh làm đuôi mắt phải của ông L. chảy máu.
Dẫu đau, ông L. vẫn cố nhịn: “Tao nói chơi vậy thôi, tao xin lỗi mày”, rồi đứng dậy chạy đến chốt bảo vệ chợ trên đường Phan Huy Ích (phường 15, quận Tân Bình) nhờ can thiệp khi thấy ông T. vẫn tiếp tục gây sự. Nào ngờ ông T. hùng hổ chạy theo, sợ lại bị đánh, ông L. đã rút con dao xếp trong túi quần đâm vào ngực phải của nạn nhân. Nhát dao duy nhất đó đã lấy mạng của ông T.
Đứng trước vành móng ngựa, ông L. run run giọng trình bày: “Từ nhỏ, tôi đã là trẻ cô nhi. Sau khi lấy vợ, sống với nhau 10 năm, vợ tôi cũng bỏ tôi mà đi. Tôi lang thang kiếm sống qua ngày ở chợ rồi kết thân với T., coi T. như anh em, người thân của mình. Tận sâu đáy lòng, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ giết chết T. Tối hôm xảy ra vụ án, tôi đi làm cả ngày nên rất mệt, vậy mà cứ bị T. lè nhè quấy rầy rồi đánh… Tôi chỉ định hù T. thôi, không ngờ chuyện này lại xảy ra…”.
Gương mặt ông co lại đau đớn. Ở lời nói sau cùng, ông không xin HĐXX giảm án, chỉ mong một lần được gặp vợ con dù như ông nói, đó cũng chỉ là mong ước của một người suốt đời không có lấy một người thân bên cạnh…
Mới đây, Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TPHCM đã chấp nhận kháng cáo, tuyên phạt H. 16 năm tù về tội giết người; riêng ông L. bị phạt 10 năm tù do xét thấy có phần lỗi của người bị hại.