"Nhà quê ra phố" (54): Tại sao thằng ấy lại là nhà thơ

Mọi người tôn vinh Tễu làm chủ nhiệm CLB thơ, anh nhận điều này. Đã có 20 người được kết nạp hội viên ngay loại đầu tiên, trong số đó hầu hết là người bỏ chồng, bỏ vợ.

Tễu chợt thấy có cái gì đó buồn cười, tâm hồn treo trên cành cây nên cuộc sống đời thường nhạt nhẽo, họ là những người có giác quan đặc biệt, không giống số đông.

Kết thúc đại hội bằng bữa nhậu thịt chó 7 món. Tễu sợ phát nôn. Thịt chó không còn cuốn hút anh nữa, mà là kinh tởm. Làm thơ mà ăn thịt chó thì thơ nặng mùi lắm, đả đảo thịt chó, thơ muôn năm.

Sau bữa cơm liên hoan ra mắt CLB thơ, mọi người đề nghị Tễu có mấy lời hướng dẫn làm thơ. Tễu lên bục phát biểu:

- Thưa các thi huynh thi hữu, các vị đã nghe câu thơ này chưa: “Đêm nằm nghĩ mãi không ra/ Tại sao thằng ấy lại là nhà thơ”. Lời tiên tri đấy các vị ạ. Dấn thân vào thơ là dân thân vào con đường khổ nhục nhất quả đất này. Thơ rất hay mà trong thơ cũng có độc đấy, kẻ nào nghiện thơ thì còn khổ hơn nghiện ma túy kia. Những đệ tử của thơ hay đoản thọ lắm. Viết ra một câu thơ là cắt trong mình một khúc ruột… Hiểu chưa?

Có tiếng ai đó phụ họa:

- Ruột thừa thì cắt đi càng hay…

Tễu thấy chán khi nhìn thấy những ánh mắt vô hồn ngồi nghe anh thuyết trình về thơ. Sự man dại trong ánh mắt khiến Tễu sởn gai ốc, rồi đây anh sẽ phải đọc những câu thơ thế nào không biết nữa.

Tễu chán chường bỏ ra về, hội nghị thành lập CLB thơ giải tán. Tễu đi lang thang ra cánh đồng, tiếng con ễnh ương kêu như tiếng chó hen cắn trộm. Con ễnh ương chết vì cái mồm, người thì bé tí tẹo mà kêu to thế, báo hiệu một cơn mưa ngập lụt tới nơi.

Tễu trở về cái chòi lá giữa cánh đồng, ổ rơm mềm và ấm quá. Bà con đã lấy ni lông gia cố lại mái không thể dột được. Trời có hiện tượng đổ mưa, Tễu mở túi ra xem những bài thơ của hội viên.

Một hội viên nữ sồn sồn dám đội mưa ra chòi lá ngồi tâm sự với Tễu, không gian vắng vẻ với một người đàn ông và người đàn bà dễ nảy sinh chuyện. Chị ta tự nhiên như ruồi, rút trong cạp quần ra một túm thơ do mình sáng tác nhờ Tễu xem hộ. Thẩm định thơ bây giờ là trách nhiệm của Tễu mà, oách ra phết, chủ nhiệm CLB thơ chứ nhỏ đâu.

Mọi người sẽ nhìn vào Tễu, tin anh tuyệt đối về thơ, anh bảo thơ họ hay thì là hay, anh bảo dở thì là dở. Hóa ra Tễu là thánh thơ, vị quyền năng tối cao về thơ. Người phụ nữ tuổi sồn sồn giục Tễu:

- Anh xem thơ em đi, đêm qua thức trắng làm được gần hai chục bài đấy.

Tễu đọc một câu rồi cười như kẻ dại. Cuộc chơi này không biết sẽ đi về đâu?

Nữ nhà thơ sồn sồn có yêu cầu:

- Anh Tễu ơi, em xin đăng ký 10 bài vào tuyển tập thơ số 1 này nhé, bao nhiêu tiền em xin nộp đủ, ngoài ra sẽ biếu ban biên tập mỗi người 1 triệu gọi là bồi dưỡng.

Chia sẻ
Gửi góp ý
Theo Lê Tự ([Tên nguồn])
Truyện ngắn NHÀ QUÊ RA PHỐ Xem thêm
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN