Tấm bản đồ tố cáo "địa ngục trần gian"

Tôi tìm đến Nhà tù Côn Đảo vào một ngày tháng 7. Ở mảnh đất này, câu chuyện về “chuồng cọp” - nơi biệt giam những chiến sĩ cách mạng yêu nước với những đòn tra tấn thời trung cổ vẫn như một lời tố cáo đanh thép về tội ác của Mỹ ngụy.

Nhưng không phải ai cũng biết được hành trình tìm ra cái “địa ngục trần gian” khét tiếng ấy được bắt đầu từ tấm bản đồ vẽ tay của một sinh viên yêu nước. Trong những ngày về thăm Côn Đảo, tôi đã may mắn được gặp người sinh viên ấy. Ông vẫn thường trở lại Côn Đảo vào những ngày này để nhớ về quá khứ và để gặp lại những người đồng đội năm xưa.

Người đàn ông ngoài 60, khuôn mặt hiền hậu và vẫn giữ được vẻ kiên trung của một cựu tù cách mạng đứng trầm ngâm trước cổng trại giam Phú Tường. Các đoàn du khách đi qua, nếu không được hướng dẫn viên giới thiệu, rất ít người có thể biết được ông là Cao Nguyên Lợi, một trong năm sinh viên đã phơi bày tội ác nơi biệt giam chuồng cọp với thế giới. Khi tôi hỏi, ông trầm ngâm hồi lâu rồi bắt đầu câu chuyện của hơn 40 năm trước… Gương mặt người cựu tù như thoáng buồn, nhưng giọng nói thì dường như đanh lại…

Được xây dựng bí mật từ năm 1940 thế kỷ trước, chuồng cọp được thực dân Pháp ngụy trang kín đáo sâu trong Trại giam Phú Tường với hai lối ra vào. Giữa chuồng cọp và một nhà giam chỉ ngăn cách bằng một cánh cửa nhỏ bị khóa và ngụy trang như cánh cửa đã không dùng lâu ngày. Ngoài những tên cai ngục thì không ai được biết về bí mật của nơi biệt giam này. Tù nhân chính trị được đưa vào đây khi đã bị tra tấn đến ngất để mất khả năng quan sát và đưa ra bằng cửa khác để đánh lạc hướng... Tất cả tù nhân đều không xác định được vị trí trại giam. Chính vì vậy, khả năng trốn thoát là không thể…

Tấm bản đồ tố cáo "địa ngục trần gian" - 1

Bí mật bị phát hiện

Đầu năm 1970, tại Sài Gòn liên tiếp diễn ra các cuộc biểu tình của Hội sinh viên yêu cầu chính quyền trả tự do những học sinh, sinh viên đang bị giam ở Côn Đảo. Trước áp lực này, sáng 25/5/1970, nhà cầm quyền buộc phải thả năm học sinh, sinh viên đang bị giam tại chuồng cọp là: Cao Nguyên Lợi, Nguyễn Minh Trí, Trần Văn Long, Nguyễn Thanh Tòng và Nguyễn Tuấn Kiệt. Bí mật sẽ không bị phát hiện nếu sáng 25/5/1970, không có một cơn mưa rào bất ngờ ập đến khi năm sinh viên vừa bước ra khỏi cổng nhà giam. Họ được đưa đến trú mưa ở mái hiên đối diện. Trong một giờ đồng hồ trú mưa, là cơ hội quan sát lý tưởng, ghi nhớ toàn bộ vị trí, lối vào chuồng cọp. Dường như sơ đồ dẫn đến cánh cửa bí mật nơi “địa ngục trần gian” đã được các sinh viên ghi nhớ và in hằn trong đầu.

Về đến Sài Gòn, năm sinh viên không trở về nhà mà tới ngay Hạ nghị viện của chính quyền cũ để làm tường trình tố cáo tội ác của Nhà tù Côn Đảo. Don Luce, một nhà báo Mỹ làm việc 12 năm tại Việt Nam đã đưa toàn bộ thông tin được tiết lộ về khu biệt giam bí mật này đăng trên Tạp chí Life của Mỹ. Thông tin gây sửng sốt và chấn động dư luận trên toàn thế giới. Trước sự kiện này, Tom Harkin, nhân viên Quốc hội Mỹ cùng đoàn 10 Nghị sĩ Mỹ lập tức đến Việt Nam để điều tra sự việc. Trước đó, đoàn Nghị sĩ Mỹ cũng đã nghe lời đồn về chuồng cọp và đến Côn Đảo, nhưng không tìm thấy manh mối nên việc điều tra bị dừng lại.

Cuộc tìm kiếm của đoàn Nghị sĩ Mỹ

Ngay sau khi gặp Cao Nguyên Lợi qua giới thiệu của nhà báo Don Luce, nghe tường trình và có trong tay sơ đồ chuồng cọp do người sinh viên này vẽ lại bằng trí nhớ của mình, Tom Harkin cùng đoàn Nghị sĩ Mỹ và Don Luce đã đến Côn Đảo để truy tìm bí mật chuồng cọp. Họ muốn điều tra ra nhà tù với những hình thức tra tấn kiểu trung cổ vẫn còn tồn tại và được giấu kín. Mô tả lối vào chuồng cọp, sinh viên Cao Nguyên Lợi đã nói với Tom Harkin: “Ngay khi bước qua cánh cổng thứ nhất của trại giam, ông đừng bước tiếp qua cánh cổng thứ hai vì sau cánh cổng thứ hai chỉ là một nhà tù bình thường. Ông hãy đi theo lối rẽ và tìm bức tường bên vườn rau xanh có một cánh cổng nhỏ”.

Tới Côn Đảo, đoàn Nghị sĩ Mỹ yêu cầu chúa đảo Nguyễn Văn Vệ đưa đi thăm Trại giam Phú Tường. Đi qua cánh cổng thứ nhất, Tom Harkin nhớ đến chi tiết vườn rau như lời mô tả của Cao Nguyên Lợi và dừng lại hỏi Nguyễn Văn Vệ: “Ở trại giam này, các ông có cho tù nhân lao động tự cải thiện đời sống không?”. Nguyễn Văn Vệ nghe thấy vậy liền trả lời: “Có chứ thưa ngài, chúng tôi cho tù nhân trồng rau để cải thiện đời sống, mời các ngài đi thăm vườn rau”. Tay chúa đảo đã quá yên tâm vì trước đó đã cho người che đi lối mòn dẫn vào chuồng cọp ở vườn rau, hắn không thể nghĩ rằng ai đó có thể tìm được con đường dẫn tới cánh cửa bí mật được giấu kín từ vườn rau này…

Tội ác được phơi bày

Khi cả đoàn bước vào vườn rau, Tom Harkin nhìn thấy một cánh cổng nhỏ ở góc tường, nhưng lại không thấy lối mòn dẫn đến cánh cổng đó. Nếu có người đi lại, chắc chắn phải có lối mòn. Điều này làm ông băn khoăn. Để kéo dài thời gian quan sát, ông hỏi Nguyễn Văn Vệ: “Giống rau này là rau gì?”. Nghĩ rằng người Mỹ không hiểu biết về rau Việt Nam, Nguyễn Văn Vệ trả lời qua loa: “Là rau muống thưa ngài”. Trong đoàn lúc đó có Don Luce là nhà báo đã sống 12 năm ở Việt Nam, ông biết thứ rau được trồng ở đây không phải là rau muống và cúi xuống, ngắt một nhánh rau để chứng tỏ điều đó. Nhánh rau vừa được ngắt lên, Don Luce phát hiện ra rễ rau chưa bén đất, chứng tỏ rau vừa mới được trồng. Lối mòn bị phát hiện, đoàn Nghị sĩ Mỹ yêu cầu được bước vào cánh cổng thì Nguyễn Văn Vệ kiên quyết ngăn lại: “Đây chỉ là cửa phụ đã bị chốt trong của trại giam bên cạnh, không thể đi, các ngài phải đi lối cửa chính mới có thể vào”. Vừa nói, hắn vừa đập chiếc ba toong của mình vào cánh cổng.

Không may cho Nguyễn Văn Vệ, tên gác phía trong nghe thấy giọng chúa đảo, lại thấy tiếng đập ba toong quen thuộc, nghĩ rằng chúa đảo đi tuần, liền mở cổng. Cánh cổng được mở ra, cả đoàn Nghị sĩ ngay lập tức bước vào và chứng kiến tận mắt trại giam bí mật với 120 buồng giam biệt lập và 60 buồng giam không có mái che để đưa tù nhân ra phơi mưa, dầm nắng. Trại giam này chính là chuồng cọp.

Sau khi trở về Mỹ, Tom Harkin và đoàn Nghị sĩ đã kịch liệt lên án sự tồn tại của chuồng cọp, đồng thời cung cấp thêm nhiều bức ảnh và tư liệu cho Tạp chí Life số ra ngày 17/7/1970. Sự kiện này đã gây ra một làn sóng phản đối rộng lớn tại Việt Nam, Mỹ và nhiều nơi trên thế giới. Dư luận thế giới rất bất bình về những bức ảnh và thông tin được đăng tải, gây sức ép buộc chính quyền Sài Gòn phải phá toàn bộ chuồng cọp, chuyển 480 tù nhân đang bị giam giữ ra ngoài ngay sau đó. Một số tù nhân được đưa sang các nhà giam khác, một số khác được đưa vào các bệnh viện tâm thần…

Tôi lặng im nghe giọng kể đanh thép của người sinh viên năm xưa nay tóc đã điểm bạc, người sinh viên đã bằng trí nhớ và sự nhanh nhạy của mình vẽ nên sơ đồ chuồng cọp, đưa “địa ngục” bí mật này ra ánh sáng. 40 năm trôi qua, nhưng với ông Lợi, mỗi chi tiết nhỏ của ký ức ngày nào vẫn như mới xảy ra ngày hôm qua, thiêng liêng và nguyên vẹn. Và không chỉ hôm nay, mà bất cứ khi nào, chỉ cần chạm nhẹ vào câu chuyện của quá khứ, người cựu tù này cũng sẽ kể lại bằng khuôn mặt trầm ngâm và chất giọng kiên trung, đanh thép đầy chí khí...

Chia sẻ
Gửi góp ý
Theo Thu Hằng (An ninh Thủ đô)
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN