Mặc gì ngày không anh?

Ngày không anh, thỏi son hồng em yêu thích nằm chỏng chơ trên bàn trang điểm. Em không thích make up, nhưng em thích dùng son bởi anh nói nó làm em tươi tắn và tự tin.

Em vẫn tự nói với mình rằng, mặc đẹp là vì chính bản thân em chứ chẳng phải cho riêng ai cả. Ấy thế mà những ngày vắng anh, em chẳng còn hứng thú với váy áo, với thỏi son hồng hay đôi giày cao gót nữa.

Ngày không anh, em không còn loay hoay cả tiếng đồng hồ quanh gương trước khi ra ngoài. Em không còn thao thức cả đêm vì chưa biết sáng mai anh tới nên mặc gì, để được nhìn thấy nụ cười ánh lên vì hạnh phúc trong mắt anh.

Ngày không anh, thỏi son hồng em yêu thích nằm chỏng chơ trên bàn trang điểm. Em không thích make up, nhưng em thích dùng son bởi anh nói nó làm em tươi tắn và tự tin. Nay chẳng có anh, em còn dùng nó làm gì?

Ngày không có anh, em quên mất rằng đã là con gái thì phải duyên dáng trên đôi giày cao gót. Nay em để chúng nằm im lìm nơi kệ gỗ, xỏ tạm một đôi giày búp bê ra ngoài. Vì không có anh hộ tống, giày cao gót trở nên thật bất tiện. Còn ai để em đỏng đảnh kêu chân đau, nhõng nhẽo đòi anh cõng lúc đã chán đi bộ?

Hôm nay anh không đến, em ngỡ mấy câu chuyện thời trang, mấy lookbook mới của các hãng em từng mê mẩn cứ như chuyện tầm phào và phù phiếm ở tận đẩu tận đâu. Em không còn hứng thú cập nhật chuyện trên trời dưới đất, chuyện áo chuyện quần để buôn với mấy cô bạn sành điệu nữa.

Sáng nay cô bé ở phòng kế bên rủ em đi shopping. Như mọi khi, em sẽ hứng khởi lắm lắm vì lúc nào em cũng cần thêm váy mới để hẹn hò cùng anh. Nhưng biết là những ngày tới chẳng gặp anh nên em lười biếng bịa ra một lý do để từ chối lời rủ rê ngọt lịm của cô ấy.

Hôm nay, nắng lên rất đẹp. Trời thì xanh và trong như chưa bao giờ có thứ gì được gọi là “mây” từng tồn tại. Những ngày thế này, em thường thích mè nheo đòi anh đưa đi khắp phố phường, rồi chọn một góc thật đẹp, nơi chúng mình có thể tỉ tê đủ thứ chuyện, nơi em có thể sở hữu thêm vài bức ảnh đẹp với phó nháy là anh. Nhưng hôm nay, máy ảnh cạn pin trong tủ em cũng không buồn sạc. Còn ai lăn lê dưới nắng gắt để chọn cho em những góc ảnh đẹp, còn ai khiến em cười toe dù mồ hôi nhỏ thành giọt trên tóc mai?

Mặc gì ngày không anh? - 1

Ngày không anh, em không còn hứng thú cập nhật chuyện áo quần

Hôm nay không có anh, em biết mình xuề xòa và xấu xí. Nhưng em chẳng quan tâm. Vì em chỉ thích được xinh đẹp trong mắt anh, chỉ thích nghe những lời của anh mỗi khi hai đứa gặp mặt, dẫu là những lời chỉ nói để em vui hay đôi lúc khiến em nhăn mặt.

Em ngốc nghếch thế đấy, trẻ con thế đấy. Chỉ tại anh không ở đây.

Hội những cô nàng tóc rối và luộm thuộm cũng sắp khai trừ em mất rồi, bởi lẽ em sắp vượt qua cả giới hạn của họ.

Vậy anh phải nhanh về nhé, kẻo cô gái vốn đã chẳng xinh đẹp này sẽ chết mòn vì nhớ anh, tủ quần áo của em cũng sẽ bị lũ mọt đục khoét vì bị bỏ quên quá lâu cho mà xem.

Nhanh về nhé chàng trai của em!

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo Quỳnh Phương ([Tên nguồn])
Phiếm chuyện thời trang Xem thêm
Báo lỗi nội dung
X
CNT2T3T4T5T6T7
GÓP Ý GIAO DIỆN