Atletico thăng hoa, Barca lao đao: Chênh lệch phong độ, dễ đoán hay khó lường?

Chuyển nhượng sáng 2/12: MU quyết săn Gallagher, Donnarumma cập bến Man City?

Cunha trở lại, "cỗ máy" MU cuối cùng đã có chất bôi trơn!

Đằng sau việc Barcelona "vung tiền như nước" suýt phá sản CLB: Khoản nợ 1,45 tỷ USD gây chấn động thế giới?

Phạm Tuấn

Chuyển nhượng sáng 2/12: MU quyết săn Gallagher, Donnarumma cập bến Man City?

Hiệu ứng domino từ Donnarumma
Sự xuất hiện của Gianluigi Donnarumma tại Manchester City đã tạo ra một làn sóng thay đổi mạnh mẽ trong khung gỗ của đội bóng này. Thủ thành người Ý nhanh chóng chiếm suất bắt chính, đẩy James Trafford xuống vị trí thứ ba và buộc anh phải tìm kiếm bến đỗ mới ngay trong tháng Giêng để cứu vãn sự nghiệp. Không chỉ Trafford, thủ môn kỳ cựu Stefan Ortega cũng đang cân nhắc rời Etihad, báo hiệu một cuộc thay máu toàn diện ở vị trí người gác đền dưới thời Pep Guardiola.

Man Utd và bài toán Gallagher
Trong khi đó, Manchester United tái khởi động thương vụ Conor Gallagher sau khi bị Atletico Madrid từ chối vào mùa hè trước. Hiện tại, đội bóng Tây Ban Nha đã cởi mở hơn với việc để tiền vệ người Anh ra đi với mức giá khoảng 26 triệu bảng – một con số hợp lý cho một phương án bổ sung chất lượng và kinh tế cho tuyến giữa Quỷ đỏ. Động thái này cho thấy MU đang quyết liệt cải tổ đội hình, đồng thời tận dụng cơ hội khi thị trường chuyển nhượng trở nên linh hoạt hơn.

Arsenal và chiến lược đầu tư dài hạn
Arsenal tiếp tục chính sách săn tìm tài năng trẻ khi đạt thỏa thuận chiêu mộ cặp song sinh Ecuador Edwin và Holger Quintero. Dù phải chờ đến năm 2027 khi hai cầu thủ này đủ 18 tuổi mới có thể chính thức gia nhập, đây là minh chứng cho tầm nhìn dài hạn và sự kiên trì của Pháo thủ trên thị trường Nam Mỹ. Sự đầu tư này không chỉ mang tính chiến lược mà còn thể hiện sự nhạy bén trong việc phát hiện và phát triển ngọc thô.

0
410 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Đã lưu
Chọn hình ảnh
Chọn ảnh từ thư viện
Chọn cảm xúc
Nhấn gửi

Bạn cũng sẽ thích

Tuấn Kiệt

Một thập kỷ chìm trong "nợ nần" đến khó tin của Barcelona

Trong hơn một thập kỷ đã qua, câu chuyện tài chính của Barcelona là hành trình đi từ ánh hào quang rực rỡ xuống vùng tối của nợ nần, một sự sụp đổ bắt đầu manh nha từ giai đoạn 2010 đến 2015 và trở nên trầm trọng dưới thời chủ tịch Josep Maria Bartomeu. Khi Bartomeu lên nắm quyền vào năm 2014, Barca đã có sẵn một cấu trúc chi tiêu phình to, nhưng thay vì được siết chặt, nó lại được đẩy nhanh và mạnh hơn. Ngay trong mùa hè 2014, ban lãnh đạo mới chi khoảng 157 triệu euro để đưa về tám tân binh, mở ra một thời kỳ mua sắm ồ ạt với niềm tin rằng chỉ cần liên tục chi tiền, mọi vấn đề từ chiều sâu đội hình đến áp lực danh hiệu đều sẽ được giải quyết.

Những năm tiếp theo chứng kiến cách làm đó trở thành vòng xoáy không lối thoát. Nhiều nghiên cứu phân tích chiến lược của Barca giai đoạn này đều mô tả cùng một ý: đội bóng lao vào mua cầu thủ giá cao và trả mức lương thuộc nhóm cao nhất thế giới, nhưng hiệu quả trên sân lẫn doanh thu thương mại lại không tương xứng. Các bản hợp đồng bom tấn như Ousmane Dembélé, Philippe Coutinho hay Antoine Griezmann không tạo ra giá trị đủ lớn để bù vào khoản đầu tư ban đầu. Quỹ lương vì thế ngày càng nặng nề, trong khi dòng tiền của câu lạc bộ lại giảm sút do thành tích không ổn định và hiệu quả kinh doanh không đạt kỳ vọng. Giai đoạn này dần hình thành nền móng cho một cuộc khủng hoảng tài chính quy mô lớn.

Đến tháng 3 năm 2021, khi Bartomeu đã rời chức, các con số thực sự mới được phơi bày đầy đủ. Báo cáo tài chính dưới thời Joan Laporta cho thấy Barcelona đã gánh một khoản nợ xấp xỉ 1,35 tỷ euro, đi kèm giá trị tài sản ròng âm. Đây là tín hiệu rõ ràng của một cấu trúc tài chính bất ổn ở mức đáng báo động. Quỹ lương của đội bóng có thời điểm chiếm hơn 100% tổng doanh thu, vượt xa giới hạn an toàn mà UEFA đề xuất. Khi đại dịch Covid-19 làm doanh thu từ sân vận động, tham quan, sự kiện và thương mại giảm mạnh, cấu trúc tài chính vốn đã yếu lập tức đứng trước nguy cơ sụp đổ hoàn toàn.

Sự việc Barca "nợ lương" cầu thủ gây chấn động giới túc cầu

Trước tình trạng khan hiếm tiền mặt, Barca buộc phải thương lượng với các trụ cột để hoãn lương. Tổng số lương và thưởng bị hoãn vượt quá 100 triệu euro. Lionel Messi là trường hợp lớn nhất, với khoảng 47,6 triệu euro được dàn trải để trả trong nhiều năm. Đến tháng 6 năm 2025, câu lạc bộ chi tiếp 16 triệu euro cho đợt thanh toán cuối cùng, trong đó gần 6 triệu euro thuộc về Messi. Danh sách những người có khoản lương bị hoãn dài hạn còn bao gồm Samuel Umtiti, Sergio Busquets, Antoine Griezmann, Jordi Alba, Philippe Coutinho, Miralem Pjanic, Sergi Roberto và cả cựu huấn luyện viên Ronald Koeman. Việc một câu lạc bộ tầm cỡ như Barcelona phải nợ lương rồi trả dần cho chính các biểu tượng của mình là minh chứng đau xót cho sự khủng hoảng tài chính kéo dài.

Và sau cùng, Laporta chính là người lãnh chịu hậu quả lớn nhất từ vấn nạn tài chính của CLB

Người phải đứng ra gánh toàn bộ hậu quả đó chính là Joan Laporta. Ông trở lại ghế chủ tịch trong bối cảnh Barca không chỉ nợ nần mà còn bị La Liga siết chặt trần lương, đến mức không thể gia hạn và đăng ký hợp đồng mới với Messi. Sự ra đi của cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử câu lạc bộ trở thành cú sốc khổng lồ mà Laporta phải trực tiếp đối diện. Dù nguyên nhân sâu xa đến từ nhiệm kỳ trước, Laporta vẫn trở thành người đứng trước truyền thông và hội viên để chịu trách nhiệm cho mọi hệ quả.

Để cứu câu lạc bộ khỏi tình trạng không thể vận hành, Barca buộc phải kích hoạt hàng loạt công cụ tài chính đặc biệt, gọi là các đòn bẩy kinh tế. Đòn bẩy lớn nhất được thực hiện năm 2022, khi Barca bán 10% bản quyền truyền hình La Liga trong 25 năm cho Sixth Street và sau đó nâng tổng phần bán lên 25%, thu về tổng cộng 667 triệu euro. Cùng thời điểm đó, họ bán 49% Barca Studios để thu về khoảng 200 triệu euro. Các khoản thu này tổng cộng gần 870 triệu euro, giúp Barca thoát khỏi nguy cơ mất khả năng thanh toán trong ngắn hạn. Tuy nhiên, cái giá phải trả là câu lạc bộ phải chia sẻ một phần dòng tiền ổn định của tương lai trong suốt nhiều thập kỷ tiếp theo.

Trong khi đó, Barca còn đặt cược lớn vào dự án Espai Barça, bao gồm việc xây dựng lại toàn bộ sân Spotify Camp Nou và khu liên hợp thể thao xung quanh. Năm 2023, câu lạc bộ ký thỏa thuận huy động 1,45 tỷ euro từ các nhà đầu tư quốc tế như Goldman Sachs và JPMorgan. Dự án sân mới có sức chứa hơn 105.000 chỗ, nhiều khu VIP và không gian thương mại mới, được kỳ vọng có thể nâng doanh thu từ sân lên thêm hàng trăm triệu euro mỗi năm. Tuy nhiên, trong thời gian sân cũ đóng cửa để thi công, Barca phải thi đấu tại sân Olympic và mất khoảng 100 triệu euro doanh thu mùa giải.

Đến giữa năm 2025, Barcelona buộc phải tái cơ cấu một phần nợ của dự án này bằng cách phát hành 424 triệu euro trái phiếu, qua đó lùi thời điểm bắt đầu trả nợ sang năm 2033 và kéo dài hạn cuối đến tận năm 2050. Giải pháp này giúp giảm áp lực tài chính tức thời, nhưng cũng khiến Barca phải cam kết trả lãi và gốc trong nhiều thập niên.

Dẫu vậy, các báo cáo tài chính gần nhất cho thấy Barca đã dần đi qua giai đoạn tăm tối nhất. Mùa giải 2024–2025 ghi nhận doanh thu gần 1 tỷ euro, lãi hoạt động khoảng 2 triệu euro, cho thấy nền tảng tài chính đã phần nào ổn định. Tổng nợ giảm từ 559 xuống 469 triệu euro, tức giảm được 90 triệu chỉ trong một năm. Quỹ lương hiện đã giảm xuống mức 54% doanh thu, phù hợp với tiêu chuẩn của UEFA. Dù vậy, đội bóng vẫn còn khoảng 159 triệu euro tiền chuyển nhượng chưa thanh toán, bao gồm các khoản nợ đáng kể của những thương vụ lớn trong vài năm qua.

Bài học nhớ đời cho Barca về cách chi tiêu và tiêu tiền trong tương lai

Khi nhìn lại toàn bộ câu chuyện từ 2010 đến hiện tại, bài học tài chính dành cho Barcelona trở nên vô cùng rõ ràng. Dù là câu lạc bộ có thương hiệu toàn cầu, sở hữu hàng trăm triệu người hâm mộ và lịch sử hào hùng, Barca vẫn không thể thoát khỏi hậu quả của việc chi tiêu vượt khả năng sinh lời. Một quỹ lương phình to hơn doanh thu, những bản hợp đồng đắt giá không mang lại hiệu quả tương xứng và chiến lược phụ thuộc vào vay mượn đã đẩy đội bóng đến bờ vực. Các đòn bẩy kinh tế chỉ mang tính cứu nguy tạm thời, còn nền tảng quan trọng nhất vẫn là quản trị tài chính bền vững và chi tiêu hợp lý. Đó chính là bài học đắt giá mà Barca phải ghi nhớ trong nhiều thập kỷ tới, và cũng là lời cảnh báo nghiêm khắc dành cho bất kỳ tổ chức nào tin rằng “quy mô lớn là miễn nhiễm với rủi ro tài chính”.

Xem thêm
0
210 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Đình Quý

Bí mật đằng sau con số 304
Trong làng bóng đá, những màn ăn mừng độc đáo luôn thu hút sự chú ý, nhưng ít ai biết rằng với Lamine Yamal, con số 304 không chỉ là một ký hiệu ngẫu nhiên. Trong cuộc phỏng vấn mới đây, tài năng trẻ người Tây Ban Nha đã tiết lộ rằng 304 là mã vùng bưu điện của Rocafonda, quê hương anh, còn 08 là mã vùng của Barcelona. Việc Yamal thường xuyên ăn mừng với con số này không chỉ là sự tự hào về nguồn cội mà còn là cách anh gửi gắm thông điệp về sự gắn bó với nơi đã nuôi dưỡng ước mơ bóng đá của mình.

Tuổi thơ và cảm hứng từ Rocafonda
Yamal chia sẻ rằng những ngày tháng chơi bóng trên đường phố Rocafonda đã giúp anh tìm thấy niềm cảm hứng bất tận với trái bóng. Ở nơi đó, tương lai là điều không ai đoán định được, khi cha mẹ phải làm việc vất vả và lũ trẻ thường tự chơi với nhau. Cảm giác được mọi người trong khu phố đứng dậy tán thưởng từ ban công đã trở thành động lực lớn, giúp Yamal không ngừng nỗ lực để mang lại cảm xúc ấy cho khán giả trên sân cỏ chuyên nghiệp ngày nay.

Ký ức tuổi thơ
Nhiều người cho rằng thành công của một cầu thủ chỉ đến từ tài năng và môi trường đào tạo chuyên nghiệp, nhưng câu chuyện của Yamal lại chứng minh điều ngược lại. Chính ký ức tuổi thơ, những khoảnh khắc giản dị trên đường phố mới là nền tảng vững chắc, tạo nên bản lĩnh và cảm hứng thi đấu cho anh. Điều này đặt ra câu hỏi: Liệu các lò đào tạo hiện đại có thể thay thế hoàn toàn giá trị của trải nghiệm thực tế và ký ức tuổi thơ?

Xem thêm
0
148 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Quang Đức

Những mất mát không mong muốn
Chỉ còn vài ngày trước trận ra quân tại bảng B SEA Games, HLV Nafuzi Zain của U22 Malaysia đang đối mặt với cơn đau đầu thực sự về lực lượng. Bảy cầu thủ chủ chốt, trong đó có những cái tên như Ubaidullah Shamsul Fazili, Fergus Tierney và Haqimi Azim Rosli, gần như chắc chắn không thể góp mặt. Nguyên nhân chủ yếu là do SEA Games không nằm trong lịch thi đấu của FIFA, khiến các CLB có quyền giữ lại cầu thủ phục vụ cho giải quốc nội. Dù ban huấn luyện và Liên đoàn bóng đá Malaysia vẫn đang nỗ lực đàm phán, tình hình vẫn chưa có nhiều chuyển biến tích cực.

Hệ lụy lên kế hoạch chuẩn bị
Việc thiếu hụt lực lượng khiến các buổi tập của U22 Malaysia trở nên chắp vá, khi một số cầu thủ phải di chuyển liên tục giữa đội tuyển và CLB. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến chất lượng tập luyện mà còn làm xáo trộn toàn bộ kế hoạch nhân sự của đội bóng. Trong bối cảnh thời gian chuẩn bị cho giải đấu chỉ còn rất ít, HLV Nafuzi Zain buộc phải xoay sở với những gì mình có, đồng thời hy vọng vào sự nhượng bộ từ các CLB, đặc biệt là trước trận đấu quan trọng với Lào.

Áp lực thành tích và hy vọng mong manh
Sau những thất bại ở giải U23 Đông Nam Á và vòng loại U23 châu Á, U22 Malaysia đang chịu áp lực lớn phải thắng Lào để nuôi hy vọng đi tiếp. Thể thức mới của giải đấu càng khiến mọi sai lầm trở nên đắt giá. Dù vậy, tinh thần đội bóng vẫn được duy trì, với niềm tin vào một "phép màu" giúp lực lượng trở nên đầy đủ hơn vào phút chót. Tuy nhiên, nếu không giải quyết được bài toán nhân sự, giấc mơ tái lập thành tích vàng năm 2011 sẽ càng xa vời.

Xem thêm
0
99 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Long Vũ

Sự trở lại đúng lúc
Việc Matheus Cunha tái xuất sân tập ngay trước thềm trận đấu với West Ham United mang đến làn gió mới cho Manchester United. Sau hai trận vắng mặt vì tai nạn hy hữu, tiền đạo người Brazil đã xác nhận trên Instagram cá nhân rằng anh hoàn toàn sẵn sàng trở lại. Đây là tin vui lớn cho HLV Ruben Amorim, nhất là khi đội bóng đang phải xoay tua lực lượng với mật độ thi đấu dày đặc. Sự góp mặt của Cunha, bản hợp đồng trị giá 62,5 triệu bảng, hứa hẹn tăng chiều sâu cho hàng công vốn đang chịu nhiều áp lực.

Áp lực thành tích cá nhân
Tuy nhiên, sự trở lại của Cunha cũng đi kèm với những kỳ vọng không nhỏ. Sau 10 lần ra sân tại Ngoại hạng Anh mùa này, anh mới chỉ ghi được một bàn thắng – thành tích khá khiêm tốn so với các tân binh như Bryan Mbeumo hay Benjamin Sesko. Điều này đặt ra câu hỏi về khả năng hòa nhập và tỏa sáng của Cunha trong màu áo mới, nhất là khi Man Utd đang rất cần những nhân tố biết tạo đột biến ở giai đoạn then chốt.

Ý nghĩa chiến lược
Dù chưa rõ Cunha có đủ thể lực để đá chính hay không, nhưng chỉ riêng sự hiện diện của anh cũng đã giúp HLV Amorim có thêm lựa chọn chiến thuật. Trong bối cảnh các đối thủ cạnh tranh trực tiếp đều đang tăng tốc, việc có thêm một tiền đạo chất lượng trên băng ghế dự bị là lợi thế không nhỏ cho Man Utd trong cuộc đua top 4.

Xem thêm
0
79 Lượt xem
Thích
Bình luận
Chia sẻ
Lưu

Chia sẻ nổi bật