Thư tình: Tình yêu chưa bao giờ là tất cả
Cho em nhớ anh những phút em yếu lòng, mỗi khi kí ức chợt ùa về.
Đôi lúc em tự hỏi mình rằng tại sao con người ta cứ phải yêu, giá như người ta có thể sống mà không có tình yêu thì tốt biết mấy. Không phải em không có tình yêu, em có tình yêu thương của rất nhiều người, họ rất tốt với em, nhưng em lại không thể chấp nhận được tình cảm của họ, vì em không có cái cảm giác đó - cảm giác dù chỉ một lần được nhìn thấy anh.
Giá như ngày ấy em không lạnh lùng, không suy nghĩ quá nhiều, không đa cảm, thì có lẽ giờ đây em và anh đã không như thế này. Đôi lúc em cảm nhận được rằng anh còn yêu em, anh hiểu em, nhưng anh lại không thể ở bên em. Có đúng không anh, hay chỉ mình em ngộ nhận, em lại đa cảm quá mà thôi. Mỗi lần nhìn thấy anh những kí ức trong em ùa về, và không thể ngăn nổi giọt nước mắt. Thời gian chúng ta xa nhau còn nhiều hơn quãng thời gian chúng ta ở bên nhau.
Những dòng nhật kí buồn, đầy ắp tâm sự, mà em chỉ có thể viết nó lên trên giấy mà thôi. Anh sao lại mạnh mẽ, lại cứng rắn đến như vậy, chưa bao giờ anh tỏ ra yếu lòng, hay một chút mềm yếu trước mặt em dù chỉ một lần. Anh luôn nói những lời khiến người khác phải đau lòng, anh như vậy đó, lạnh lùng, vô cảm. Anh khác với những người con trai khác ở điểm đó, chắc vì thế mà anh có thể làm cho em đau lòng đến như vậy. Em không chắc rằng mình có yêu anh hay không nhưng em biết với em anh là người đặc biệt, có phải cuộc sống xa nhà đã khiến em trở nên yếu lòng hơn hay anh chính là mảnh ghép mà em đang tìm kiếm.
Hi vọng tan vỡ cánh hoa bay, một đôi mắt ướt mi tàn vào gió (Ảnh minh họa)
Tự hứa với lòng rằng sẽ không bao giờ viết anh vào nhật kí nữa. Nhưng em lại không thể làm được, em sợ những lúc nhớ anh em lại tìm đến anh. Anh lại cho rằng em sao cứ xen vào cuộc sống của anh, nên em đã cố gắng để không nghĩ về anh nữa.
Anh vẫn nhìn em như một người xa lạ, tình cảm chúng ta chưa đủ lớn, hay vốn dĩ anh không thuộc về thế giới của em. Trong em vẫn còn đó những kí ức đẹp về anh, đâu phải chúng ta không có kỉ niệm đâu phải không anh, thật may là em và anh vẫn còn có đó những kí ức, những tháng ngày đẹp dù chỉ là ngắn ngủi. Em không được mạnh mẽ như những cô gái khác, em ước gì mình được mạnh mẽ như anh. Hằng ngày cứ phải sống với những kí ức như thế này, em thật sự mệt mỏi, em đúng là ngốc thật mà, anh chưa bao giờ nhớ tới em. Em tự biết mình phải rời xa anh, giữa chúng ta đã hết, mọi thứ không thể quay trở lại như lúc ban đầu, em sẽ không làm phiền anh nữa. Nhưng xin anh hãy cho em nhớ anh những phút em yếu lòng, mỗi khi kí ức chợt ùa về, để em biết được rằng, anh đã từng yêu em nhiều như thế. Nếu thật sự yêu một người, thì nhất định sẽ tìm mọi cách để ở bên người ấy và cũng không để người ta phải buồn, em sẽ như thế. Em biết, giờ đây, anh đã có một cuộc sống mới, cuộc sống không có em. Và rồi người khác cũng sẽ thay thế em, yêu anh hơn em. Xin anh hãy để em lặng lẽ nhìn anh như thế anh nhé, để đến một ngày em có thể lại nhìn anh và mỉm cười. Cầu chúc anh luôn hạnh phúc. Tạm biệt anh người mà em đã từng yêu.
***
Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho chúng tôi tại địa chỉ: tamsu.24h@24h.com.vn - 24H sẽ đăng bài của bạn trong thời gian sớm nhất!