Thư tình: Cho em bình yên!

Sự kiện: Thư tình cho anh!

Anh! Cũng gần 1 tháng ngày mình chia tay rồi phải không? Trong em tồn tại biết bao cảm xúc.

Đã có lúc em thấy ổn, "em mạnh mẽ mà", rồi mọi chuyện chỉ còn là kí ức.. Nhưng anh cũng đâu biết nhiều khi nuớc mắt em không ngừng rơi chỉ vì cô đơn cào xé cõi lòng. Em sợ cứ phải sống thế này... Em muốn lấy lại những ngày chưa có anh, em đã hạnh phúc với thế giới bé nhỏ trong em, em vui với cảm giác của một người độc thân. Nhưng anh đến và thuyết phục em mở rộng lòng mình mà yêu thương. Và em yêu anh, rồi yêu nhiều hơn em tưởng. Bây giờ anh ra đi, chỉ còn mình em với sự hoang mang, cô độc. Em biết níu vịn vào ai đây? Em chỉ là một kẻ cô đơn trên cõi đời này...

Hôm nay, anh gửi mail cho em, anh nói nhiều, nói nhiều lắm... Biết nên vui hay buồn với những dòng chữ cuối anh dành cho em đây? Em không biết sao nữa, chỉ thấy ghét... Trong lòng em là một mớ những suy nghĩ hỗn độn. Em đã muốn, rất muốn trả lời anh nhưng em không thể. Còn gì quan trọng nữa đâu anh? Anh có bao giờ hiểu được em?

Em biết mình chia tay vì gia đình anh không cho phép nhưng em cảm thấy trái tim anh đã dần xa em rồi sau lần đầu tiên anh nói hai từ ấy. Em biết lần đầu tiên anh nói mình kết thúc anh cũng đau lòng lắm. Em vẫn thấy hạnh phúc khi nhớ lại đêm Valentine anh ôm em và hai đứa khóc như mưa ngoài biển. Vậy rồi mình cũng quay lại. Em cứ ngỡ anh sẽ giữ chặt em mãi, sẽ chẳng bao giờ buông tay em nữa đâu... Em đã trao hết niềm tin nơi anh khi anh nói "Hãy tin tuởng ở anh, anh không bao giờ xa em mà". Em nằm trọn trong vòng tay yêu thương của anh và nghĩ rằng định mệnh không cho ta xa rời. Vậy mà, lần thứ 2, rồi thứ 3... anh nói mình nên chấm dứt sẽ tốt cho nhau hơn. Em bàng hoàng, em suy sụp, chẳng còn đủ sức để giữ anh lại nữa. Dù anh nói em là người anh yêu thương nhất ngoài mẹ nhưng trái tim em chẳng đủ lành lặn để thấy được an ủi, thấy hạnh phúc nữa. Vì sao anh để em tin tưởng anh quá nhiều rồi lại phũ phàng rời bỏ em như thế? Anh vô tình, anh nhẫn tâm quá!

Em ghét anh. Vì sao anh ừa dối em? Ngay từ đầu anh biết mình không thể đến được với nhau tận cùng mà anh vẫn nói yêu em. Anh biết trước sau rồi cũng sẽ phải chia tay, vậy mà anh lại làm chuyện đó với em. Nếu anh nghĩ cho em, nếu anh thương em thật lòng anh có đối xử với em như vậy không? Chưa một lần anh đặt mình vào hoàn cảnh của em mà suy nghĩ. Anh chỉ ích kỷ sống cho riêng mình. Khi em hỏi tại sao biết gia đình sẽ ngăn cấm mà vẫn nói lời yêu em, anh chỉ nói vì quá yêu nên không dứt ra được. Nhưng giờ đây thì sao? Anh lạnh lùng, vô tâm bỏ rơi em. Có lẽ ngay từ đầu em chỉ là một người khoả lấp trống vắng trong anh. Em biết đã có lúc anh yêu em thực sự nhưng tình yêu của anh không đủ lớn để anh đứng ra bảo vệ nó. Những lần giận em anh đã đánh mất nó, từng chút, từng chút một... Em đã không thể níu tay anh lại như trước. Làm sao giữ được anh nữa khi con tim anh đã không còn thuộc về em...

Thư tình: Cho em bình yên! - 1

Làm sao giữ được anh nữa khi con tim anh đã không còn thuộc về em... (Ảnh minh họa)

Em biết khi còn yêu anh hay buồn em nhiều. Em không đủ xinh đẹp để làm anh hãnh diện, không đủ dịu dàng làm anh hạnh phúc. Hôm nay anh nói "Tuy em hay giận dỗi vô cớ, hay bắt nạt và ăn hiếp anh nhưng anh thấy vui", em biết anh chỉ nói thế thôi. Em đã từng hạnh phúc khi nghĩ rằng anh là nguời duy nhất hiểu cho tính cách của em. Nhưng em đã nhầm rồi, phải không anh? Em xin lỗi anh vì những lần em nói hỗn làm anh buồn, vì những lần đánh anh vô cớ... Có lẽ anh đã vì em mà chịu đựng nhiều. Suốt quãng thời gian yêu nhau em luôn làm anh buồn, anh giận... Giờ em chỉ biết nhắn đến anh lời xin lỗi thôi. Từ nay anh sẽ không còn phải chịu đựng tính cách ngang bướng của em, sẽ không còn phải nghe những lời than phiền, trách móc. Dù vẫn còn rất ghét anh nhưng em vẫn cầu chúc cho anh sau này tìm được một người con gái tốt - một người cùng quê để gia đình không còn phản đối, một người dịu dàng hơn em, một người biết chăm sóc anh chu đáo, biết nấu cho anh những bữa cơm ngon, biết hát cho anh nghe mỗi khi buồn, biết làm anh hạnh phúc - điều em chẳng bao giờ làm được..

Em nghĩ sẽ còn lâu lắm trái tim em mới lành lại nhưng em sẽ cố gắng thôi. Ngoài chịu đựng ra em chẳng thể làm gì được nữa. Em sợ sự cô đơn sẽ làm héo mòn bản thân em, nhưng em cũng sợ yêu một ai khác nữa. Liệu em có còn đủ niềm tin để tin tưởng vào ai khác? Mà liệu ai đủ rộng lượng để chấp nhận một đứa hư hỏng, bướng bỉnh như em đây? Con đường đại học vẫn còn một nửa chưa đi hết, lời chúc mong em trở thành một cô giáo giỏi của anh vẫn đó nhưng em thì không đủ niềm tin vào bản thân mình nữa. Liệu em có bước vững được nữa không anh?

Thôi! Kết thúc anh nhé! Lần cuối em viết cho anh... Em hi vọng mình sẽ sống tốt dù không có nhau. "Em mạnh mẽ mà", em tin thế...  Nếu vô tình đọc được bức thư này, mong anh sẽ hiểu mà giúp em nhé, giúp em quên anh đi, cho em tìm lại một chút bình yên của ngày xưa... Tạm biệt anh! Hạnh phúc của em...

***

Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho chúng tôi tại địa chỉ: tamsu.24h@24h.com.vn - 24H sẽ đăng bài của bạn trong thời gian sớm nhất!

Chia sẻ
Gửi góp ý
Lưu bài Bỏ lưu bài
Theo loveless2288@gmail.com
Thư tình cho anh! Xem thêm
Báo lỗi nội dung
X
CNT2T3T4T5T6T7
GÓP Ý GIAO DIỆN