Tháng ba anh đi lấy vợ

Sự kiện: Tình yêu nữ giới

Em nhìn anh hạnh phúc bên cô dâu mà thấy có gì đó nghèn nghẹn ngơi cổ họng.

Tháng ba trời đổ mưa phùn. Những hạt mưa mong manh như hạt bụi, thoáng chút lạnh lẽo cô đơn của những ngày sau Tết. Mưa giăng giăng mơ hồ ướt tóc, ướt mi ai…

Lần đầu tiên em gặp anh cũng vào tháng ba năm ấy, giữa cơn mưa phùn lất phất của tiết trời cuối xuân. Anh nhìn thấy em, mái tóc mây rải nước mưa như bụi. Em lí nhí chào, anh nở một nụ cười tươi như màu nắng, xóa đi hết những âm u của một ngày mưa.

- Anh là người trực tiếp hướng dẫn em thực tập. Có gì khó khăn cứ hỏi anh nhé.

Anh ấm áp nói, đôi mắt nâu nhìn em đầy thân thiện. Cái nhìn nhẹ nhàng mà xoáy sâu vào lòng em những thổn thức không lời. Và như thế, trái tim em đã để lỡ mất một nhịp…

Càng ở gần anh, em càng thấy anh hiểu biết và dễ mến. Anh kiên nhẫn và biết lắng nghe. Mọi thắc mắc của em đều được anh giải đáp một cách cặn kẽ. Dù bận rộn với hàng trăm việc anh vẫn dành thời gian chỉnh sửa giúp em bài khóa luận dày. Những bạn thực tập chung công ty thường trêu em đầy ghen tị rằng:

- Nhất mày đấy, anh ấy vừa giỏi, vừa nhiệt tình, vừa đẹp trai lại vừa chưa vợ, xúc tiến được gì thì xúc tiến đi thôi.

Mỗi lần bị trêu chọc như vậy, đôi má em lại thoáng chút ửng hồng. Em thường lảng tránh bằng những cái cười xòa hay vờ vĩnh rằng mình có điện thoại. Nhưng em không thể dối trá với chính lòng mình. Từ trong sâu thẳm trong lòng, em biết rằng mình đã yêu anh…

Em thường nhìn trộm gương mặt anh in trên tấm kính chắn hai bàn làm việc. Những cái nhíu mày đầy cương nghị, những cái lắc đầu một mình của anh khi anh chăm chú làm việc đều khiến em thổn thức. Anh thường xuất hiện trong những giấc mơ của em. Em thấy anh dắt tay em, dạo chơi trên những cánh đồng hoa. Anh ngọt ngào hôn nhẹ lên mái tóc em. Em dịu dàng ngả vào vòng tay anh. Em nuôi dưỡng tình yêu của em với anh bằng những gì cháy bỏng nhất trong tim em như thế.

Nhưng cuộc sống đã không mỉm cười với em.

-  Anh sẽ kết hôn, mười giờ thứ bảy này, mời em đến dự nhé.

Con tim em nhói lên một đau đớn. Thế giới trong em đảo lộn. Anh mỉm cười với em, vẫn là nụ cười đó nhưng những tia nắng trong lòng em dường như đã tắt. Nỗi trống trải vô hình kéo trong em những vệt dài mất mát.

Tháng ba anh đi lấy vợ - 1

Mưa nhè nhẹ rơi lên môi em như một niềm an ủi rất khẽ (Ảnh minh họa)

Suốt cả ngày hôm đó, em không tập trung được vào việc gì. Anh phải liên tục nhắc nhở em về những lỗi đánh máy, những tệp tài liệu để không đúng vị trí. Đôi mắt em vô hồn nhìn vào màn hình máy tính. Những con chữ nhảy múa trước mặt em.

- Em mệt à?

Anh ân cần hỏi. Nhưng em chỉ lắc đầu. Ngay giây phút đó, em đã tự dặn lòng không nghĩ về anh nữa. Anh không phải là của em, em không thể tiếp tục yêu anh. Em đã nhủ với mình hàng trăm lần như vậy. Nhưng em chỉ có thể ngăn ánh mắt mình liếc nhìn về phía anh, chứ không thể nào ngừng lại những suy nghĩ về anh.

Tháng ba trời đổ mưa phùn.

Mưa nhè nhẹ rơi lên môi em như một niềm an ủi rất khẽ. Em nhìn anh hạnh phúc bên cô dâu mà thấy có gì đó nghèn nghẹn ngơi cổ họng. Em yêu anh đơn phương nhưng không thể cao thượng đến mức chỉ chúc phúc cho anh mà không cảm thấy nghẹn lòng. Em muốn quay mặt đi để không phải nhìn mãi điều khiến em buồn lòng ấy nữa. Nhưng anh đã dẫn cô dâu của mình bước đến gần bên em, nâng ly rượu vang lên mời. Anh lại nhìn vào đôi mắt em như lần đầu gặp mặt. Đôi mắt anh nâu khói mơ hồ.

- Cảm ơn em vì đã đến!

- Chúc anh chị hạnh phúc!

Em chạm ly mình vào ly anh, nghe con tim mình cũng không loạn nhịp như đã nghĩ. Cuộc sống không phải màu hồng, và em phải dần học cách chấp nhận đau thương.

Em chào vợ chồng anh rồi bước đi. Em đưa đôi mắt mình nhìn ra khoảng không mênh mông phía trước mặt. Mưa tháng ba vẫn lất phất rải đều. Những hạt mưa như hạt bụi, mong manh…

Chia sẻ
Gửi góp ý
Theo Trịnh Trần ([Tên nguồn])
Tình yêu nữ giới Xem thêm
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN